những biểu hiện nào chứng tỏ chính quyền họ Nguyễn ở đàng trong đi vào con đường suy yếu và mục nát
0 bình luận về “những biểu hiện nào chứng tỏ chính quyền họ Nguyễn ở đàng trong đi vào con đường suy yếu và mục nát”
Chiếm được Thủy Chân Lạp và nhiều lần can thiệp vào tình hìnhCao Miên(Campuchia), sự phát triển cơ nghiệp các chúa Nguyễn lên tới cực thịnh. Năm 1744,Nguyễn Phúc Khoátchính thức xưng vương, tức là Nguyễn Vũ Vương, tỏ ý ngang hàng với cácchúa TrịnhởĐàng Ngoài, danh hiệu mà các đời trước vẫn chỉ xưng là “Công”.
Sau khi xưng vương, Nguyễn Phúc Khoát đặt ra nhiều nghi lễ, phong tục để tỏ ý là một xứ độc lập với Đàng Ngoài. Ngoài ra, chúa Nguyễn còn tăng cường xây dựng cung điện, đền đài nguy nga. Các quan lại, tôn thất cũng đua nhau xây cất. Vì thế dân gian phải phục dịch và đóng nhiều thuế hơn trước. Nhiều nông dân bị bóc lột bần cùng.
Trong những năm cuối đời, Vũ vương đâm ra say mê tửu sắc, không còn thiết tha việc nước nữa.Trương Phúc Loanlà cậu ruột của Vũ vương nên dù không có công trạng gì mà vẫn được cho phụ chính thân cận với chúa. Phúc Loan đã dùng nhiều cách dẫn dụ chúa Nguyễn vào con đường tửu sắc, bỏ bê việc nước hòng âm mưu chiếm đoạt quyền lực sau này. Loan tạo điều kiện để Vũ vươngloạn luânvới người em họ (con chú ruột) là công nữ Nguyễn Phúc Ngọc Cầu[10](con của Dận quốc công Nguyễn Phúc Điền là em ruột của Ninh vươngNguyễn Phúc Chú[11](Thụ) – cha của Vũ vương) sinh được một người con trai là công tửNguyễn Phúc Thuần. Để tránh tai tiếng,Nguyễn Phúc Thuầnđược nuôi kín ở hậu cung. Theo thông tin trên trang Nguyễn Phúc tộc, thì:
Để dễ dàng trong việc tiếm quyền, chínhTrương Phúc Loanđã khuyến dụ chúa Võ đi vào con đường nữ sắc. Một cung phi rất được ngài sủng ái là Công nữNguyễn Phúc Ngọc Cầu, con của Dận quốc côngNguyễn Phúc Điền. Đây chính là mầm mống gây cảnh suy tàn của triều đại sau này[12].
Hệ thống thuế của chúa Nguyễn rất cồng kềnh và phức tạp. Năm1741, Vũ vương ra lệnh truy thu thuế của cả những người đã bỏ trốn với gia đình họ, tới năm 1765 lại ra lệnh truy thu thuế của 10 năm trước. Giai cấp quý tộc và địa chủ tìm nhiều cách để chiếm đoạt đất đai của dân để hưởng thụ xa hoa. Sử ghi lại rằng đại thầnTrương Phúc Loan, sau một trận lụt phải trải vàng ra khắp sân nhà để phơi, từ xa trông lại sáng chóe một góc[13]. Nhiềunông dânbị phá sản. Điều đó khiến mâu thuẫn xã hộiĐàng Trongtrở nên gay gắt. Dấu hiệu suy vong của dòng chúa Nguyễn bắt đầu lộ rõ.
Chiếm được Thủy Chân Lạp và nhiều lần can thiệp vào tình hình Cao Miên (Campuchia), sự phát triển cơ nghiệp các chúa Nguyễn lên tới cực thịnh. Năm 1744, Nguyễn Phúc Khoát chính thức xưng vương, tức là Nguyễn Vũ Vương, tỏ ý ngang hàng với các chúa Trịnh ở Đàng Ngoài, danh hiệu mà các đời trước vẫn chỉ xưng là “Công”.
Sau khi xưng vương, Nguyễn Phúc Khoát đặt ra nhiều nghi lễ, phong tục để tỏ ý là một xứ độc lập với Đàng Ngoài. Ngoài ra, chúa Nguyễn còn tăng cường xây dựng cung điện, đền đài nguy nga. Các quan lại, tôn thất cũng đua nhau xây cất. Vì thế dân gian phải phục dịch và đóng nhiều thuế hơn trước. Nhiều nông dân bị bóc lột bần cùng.
Trong những năm cuối đời, Vũ vương đâm ra say mê tửu sắc, không còn thiết tha việc nước nữa. Trương Phúc Loan là cậu ruột của Vũ vương nên dù không có công trạng gì mà vẫn được cho phụ chính thân cận với chúa. Phúc Loan đã dùng nhiều cách dẫn dụ chúa Nguyễn vào con đường tửu sắc, bỏ bê việc nước hòng âm mưu chiếm đoạt quyền lực sau này. Loan tạo điều kiện để Vũ vương loạn luân với người em họ (con chú ruột) là công nữ Nguyễn Phúc Ngọc Cầu[10] (con của Dận quốc công Nguyễn Phúc Điền là em ruột của Ninh vương Nguyễn Phúc Chú[11] (Thụ) – cha của Vũ vương) sinh được một người con trai là công tử Nguyễn Phúc Thuần. Để tránh tai tiếng, Nguyễn Phúc Thuần được nuôi kín ở hậu cung. Theo thông tin trên trang Nguyễn Phúc tộc, thì:
Để dễ dàng trong việc tiếm quyền, chính Trương Phúc Loan đã khuyến dụ chúa Võ đi vào con đường nữ sắc. Một cung phi rất được ngài sủng ái là Công nữ Nguyễn Phúc Ngọc Cầu, con của Dận quốc công Nguyễn Phúc Điền. Đây chính là mầm mống gây cảnh suy tàn của triều đại sau này[12].
Hệ thống thuế của chúa Nguyễn rất cồng kềnh và phức tạp. Năm 1741, Vũ vương ra lệnh truy thu thuế của cả những người đã bỏ trốn với gia đình họ, tới năm 1765 lại ra lệnh truy thu thuế của 10 năm trước. Giai cấp quý tộc và địa chủ tìm nhiều cách để chiếm đoạt đất đai của dân để hưởng thụ xa hoa. Sử ghi lại rằng đại thần Trương Phúc Loan, sau một trận lụt phải trải vàng ra khắp sân nhà để phơi, từ xa trông lại sáng chóe một góc[13]. Nhiều nông dân bị phá sản. Điều đó khiến mâu thuẫn xã hội Đàng Trong trở nên gay gắt. Dấu hiệu suy vong của dòng chúa Nguyễn bắt đầu lộ rõ.