Phân tích rồi so sánh hai hình ảnh nụ cười trong hai bài thơ “Đồng Chí” (với câu thơ “Miệng cười buốt giá”) và bài thơ “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” (với câu thơ “Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha”)
Hình như em nghe thoáng quá gì mà cái nụ cười ở bài Đồng Chí là ẩn dụ chuyển đổi cảm giác – nụ cười không kín miệng ._?
1) “Đồng Chí” (với câu thơ “Miệng cười buốt giá”):
Mặc dù khó khăn, gian khổ, những người lính vẫn đứng lên trên gian khổ mà nở nụ cười “miệng cười buốt giá”. Câu thơ với hai vế đối lập giữa con người và hoàn cảnh, giữa người chiến sĩ và những “buốt giá” mà họ phải trải qua đã nói lên sự hiên ngang vững vàng của người lính. Họ vẫn nở nụ cười, buốt giá nhưng thực ra ấm áp tình đồng đội bởi họ luôn truyền cho nhau hơi ấm của tình đồng đội.
=> Nụ cười động viên, khích lệ tinh thần
2) “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” (với câu thơ “Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha”)
Trước mọi khó khăn, nguy hiểm, các anh vẫn “cười”, các anh sẵn sàng chấp nhận thử thách, gian lao như thể đó là điều tất yếu. Các anh lấy cái bất biến của lòng dũng cảm, của thái độ hiên ngang để thắng lại cái vạn biến của chiến trường sinh tử gian khổ, ác liệt. Từ đó thấy được sự trẻ trung, hồn nhiên, tinh nghịch và đặc biệt là lạc quan của những người lính lái xe.
=> Nụ cười vui vẻ, lạc quan
Miệng cuời buốt giá: là sự phản ánh một thực tế nơi chiến trường. Buốt giá ở đây cũng chính là vì họ đứng trong đêm đông giá lạnh nơi núi rừng. Miệng cười vì họ cũng không thể làm gì trước hoàn cảnh này mà chỉ tin tưởng đứng đây để bày tỏ lòng mình. Cái cười của sự an ủi, của đồng cảm và thấu hiểu
Còn trong BTVTĐXKK, “Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha” là cái cười của lạc quan. Mặt lấm sau bụi đường Trường Sơn vì không có kính chắn nên họ cười vì cái hài hước, thú vị. Nụ cười lạc quan, cười vui để động viên nhau
Giống nhau vì họ cùng động viên, cùng mang theo niềm tin, hi vọng
Nhưng khác nhau có lẽ vì một cái cười đêm đông là thấu hiểu, thông cảm; một cái cười là lạc quan, là tinh nghịch, hài hước của những chàng trai trẻ.