qua đoạn thơ”năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi ,hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh vẫn vững lòng bà dặn cháu đinh ninh mày có viết thư chớ kể này kể nọ cứ bảo nhà văn được bình yên”hình ảnh người bà hiện lên với phẩm chất đáng quý nào
Hình ảnh người bà hiện lên với một tình yêu thương cao cả , đức hi sinh thầm lặng của bà. Bà không muốn người con trai đang công tác ở chiến khu phải lo lắng cho những khó khăn gia đình mà chiến tranh gây ra, ảnh hưởng đến công việc bảo vệ tổ quốc của con trai. Vì vậy, bà đã nhẫn nhịn, cam chịu và hi sinh một mình thân già vượt qua khó khăn, cực nhọc để con yên tâm chiến đấu.
@Kem
$Qua$ $dòng$ $hồi$ $tưởng$ , $suy$ $ngẫm$ $của$ $người$ $cháu$ $đã$ $trưởng$ $thành$ , $bài$ $thơ$ ” $Bếp$ $lửa$ ” $gợi$ $lại$ $những$ $kỉ$ $niệm$ $xúc$ $động$ $về$ $tình$ $bà$ $cháu$ , $đồng$ $thời$ $thể$ $hiện$ $lòng$ $kính$ $yêu$ $trân$ $trọng$ $và$ $biết$ $ơn$ $của$ $người$ $cháu$ $đối$ $với$ $bà$ $cũng$ $là$ $đối$ $với$ $gia$ $đình$ , $quê$ $hương$ , $đất$ $nước$