từ đầu thế kỉ 16 đến nửa đầu thế kỉ 18 : – nông nghiệp sa sút :
+ Ruộng đất tập trung trong tay tầng lớp địa chủ, quan lại. + Nhà nước không quan tâm đến sản xuất như trước. + Mất mùa đói kém liên miên, bị chiến tranh tàn phá. => Cuộc sống nông dân khổ cực => Nổi lên đấu tranh.
Từ nửa sau thế kỷ XVII, tình hình chính trị ổn định, nông nghiệp ở Đàng Trong và Đàng Ngoài dần ổn định trở lại và phát triển:
Nhận xét về nông nghiệp nước ta thế kỉ 16, 18:
Từ thế kỉ XV-XVII:
-Chiến tranh nhiều, đồng ruộng bỏ hoang.
-Chính quyền không quan tâm đến thủy lợi và tổ chức khai hoang.
-Ruộng đất công bị chiếm đoạt, đem đi bán.
->Mất mùa, đói kém xảy ra dồn dập.
Từ thế kỉ XVII:
-Đàng Ngoài ít quan tâm đến thủy lợi và tổ chức khai hoang đàng trong thì nông nghiệp phát triển rõ rệt, năng suất rất cao
-Ruộng đất tập trung trong tay tầng lớp địa chủ, quan lại.
-Ở Đàng Ngoài, hà nước không quan tâm đến nông nghiệp, mất mùa, nạn đói thường xuyên xảy ra.
từ đầu thế kỉ 16 đến nửa đầu thế kỉ 18 : – nông nghiệp sa sút :
+ Ruộng đất tập trung trong tay tầng lớp địa chủ, quan lại.
+ Nhà nước không quan tâm đến sản xuất như trước.
+ Mất mùa đói kém liên miên, bị chiến tranh tàn phá.
=> Cuộc sống nông dân khổ cực => Nổi lên đấu tranh.
Từ nửa sau thế kỷ XVII, tình hình chính trị ổn định, nông nghiệp ở Đàng Trong và Đàng Ngoài dần ổn định trở lại và phát triển:
( mk bít có thế thui )