Quan lớn vỗ tay xuống sập, kêu to:– Ðây rồi! Thế chứ lại.Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:– ù! thông tôm chi chi nảy!– Ðiếu, mày!…Ấy,

Quan lớn vỗ tay xuống sập, kêu to:– Ðây rồi! Thế chứ lại.Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:– ù! thông tôm chi chi nảy!– Ðiếu, mày!…Ấy, trong khi quan lớn ù ván bài to như thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước trào lênh láng, xóay thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết, kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết!. Từ đoạn trích trên, em hãy trình bày suy nghĩ về vấn đề gợi ra trong đoạn văn trên

0 bình luận về “Quan lớn vỗ tay xuống sập, kêu to:– Ðây rồi! Thế chứ lại.Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:– ù! thông tôm chi chi nảy!– Ðiếu, mày!…Ấy,”

  1. Đoạn trích trên cho em thấy rằng niềm vui sướng cực độ của quan khi ù một ván bài lớn, hệ thống quan lại vô trách nhiệm, thờ ơ trước cuộc sống của dân, táng tận lương tâm. Thiên tai đang giáng xuống đầu người dân, đe dọa cuộc sống và tính mạng của họ.

    Bình luận

Viết một bình luận