“Quan lớn vỗ tay xuống sập kêu to:
– Đây rồi ! … Thế chứ lại !
Rồi ngài vội vàng xòe bài, miệng vừa cười vừa nói:
– Ù ! Thông tôm, chi chi nảy ! … Điếu mày !
… Ấy, trong khi quan lớn ù ván bài to như thế, thì khắp mọi nơi miền đó, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết!
Câu 6. Từ văn bản có chứa đoạn trích trên và những hiểu biết về xã hội em hãy trình bày suy nghĩ của em về tình yêu thương của giới trẻ trong xã hội ngày nay bằng đoạn văn khoảng 2/3 trang giấy thi.
Câu 7. Dân gian có rất nhiều câu tục ngữ đề cao đạo lí sống tốt đẹp, trái với lối sống “Sống chết mặc bay” của viên quan phụ mẫu. Em hãy tìm một câu tục ngữ có nội dung như thế?
6. Ai đã một lần đọc tác phẩm Sống chết mặc bay, chắc hẳn không thể nào quên được tình cảnh thảm thương của người nông dân trong chế độ phong kiến xưa. Tác giả đã mở đầu tác phẩm bằng hình ảnh một khúc đê sông Nhị Hà đang vào hồi gay cấn “Gần một giờ đêm. Trời mưa tầm tã. Nước sông Nhị Hà lên to quá; khúc đê làng X thuộc phủ X xem chừng núng thế lắm, hai ba đoạn đê thẩm lậu rồi, không khéo thì vỡ mất”. Chỉ bằng đấy lời miêu tả, ta đã thấy được cái nguy nan cho dân chúng của cả một phủ X, bởi khúc đê kia mà vỡ, hàng trăm nghìn nạn dân sẽ chịu cảnh khốn cùng. Vậy nên, những người nông dân ấy cố hết sức đắp đê, khẩn trương, gấp gáp “kẻ thì thuổng, người thì cuốc, người đội đất, người vác tre”, mong sao mang sức lực nhỏ bé của mình để cho khúc đê được an lành. Người nào người nấy ướt lướt thướt trong cơn mưa lớn. Tình cảnh nguy nan là thế, ấy vậy mà chẳng thấy xuất hiện hình ảnh của một viên quan, nhà chức trách nào ở đây để mà chỉ đạo dân chúng? Thật là lạ lùng làm sao! Ấy đó là bởi vì những vị quan phụ mẫu của dân chúng, những lính lệ, tuần nha cũng đang gấp gáp trong đình làng cao ráo để mà … đánh tổ tôm. Ngoài kia, con dân trầm mình trong nước, đem thân hèn mà đo với thiên nhiên, còn trong đình “đèn thắp sáng trưng”, “nha lệ lính tráng, kẻ hầu người hạ đi lại rộn rịp”. Thật trái ngang làm sao! Dường như ở ngoài kia là một thế giới hoàn toàn khác biệt với trong này, bởi nếu ngoài kia là thảm cảnh, thì trong này lại là sự ấm áp, yên vui. Sự náo loạn, lo lắng được đặt ngay bên cạnh cái yên ả, yên bình, thật đối lập, trái ngược quá đỗi! Bậc “cha mẹ” của dân đang chễm chễ trên chiếu tổ tôm mà chẳng hề hay biết đến cái tình cảnh khốn khổ, lo lắng của con dân ngoài kia, để đến khi quan “ù” một tiếng thì cũng là lúc khúc đê mỏng manh vỡ tan tành, trăm nghìn tiếng kêu than vang vọng. Chỉ với một tác phẩm ngắn ngủi nhưng tác giả đã vạch trần bộ mặt vô trách nhiệm của đám quan lại đương thời và tình cảnh khốn khổ, thảm thương của nhân dân thời phong kiến.
7.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
⇒ Luôn nhớ công ơn của thầy cô đã dạy mình nên người
-Thương người như thể thương thân.
-Uống nước nhớ nguồn.
Câu 6:
Từ văn bản có chứa đoạn trích trên và những hiểu biết về xã hội em thấy tình yêu thương của giới trẻ là rất quan trọng trong xã hội. Vậy tình yêu thương là gì? Tình yêu thương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý mà con người ta dành cho nhau, nó xuất phát từ chính sự chân thành trong mỗi trái tim. Đó có thể là tình cảm yêu quý, gắn bó, vị tha, nhân ái, tương trợ,… được vun đắp trong một thời gian dài; cũng có thể là niềm thương cảm chợt trào dâng trong một hoàn cảnh nào đó. Tình yêu thương được biểu hiện cụ thể bằng sự quan tâm, sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau, không vô cảm, thờ ơ, dửng dưng trước nỗi đau đồng loại. Từ xưa, ông bà ta luôn sống ấm áp trong mối nghĩa tình keo sơn mỗi khi “tối lửa tắt đèn”. Tình cảm ấy vượt qua giới hạn con trâu, ruộng đồng để đến với mọi miền Tổ Quốc. Có yêu thương nhau, họ mới cảm thấy xót xa khi nhìn thấy đồng bào mình đang đau đớn trong xiềng xích, gông cùm; có yêu thương nhau, dân tộc ta mới phát huy cao độ tình đoàn kết, tương thân tương ái để băng qua cánh rừng Trường Sơn với tinh thần “tất cả vì miền Nam thân yêu” trong những ngày mưa bom bão đạn. Và có yêu thương nhau, những món quà chứa đựng bao tấm lòng cao cả mới được chuyển đến tận tay người dân đang ngày đêm đối mặt với lũ lụt, thiên tai,…“Trao yêu thương để nhận lại yêu thương”, một nghĩa cử cao quý về lòng nhân ái chúng ta mong muốn được nhìn thấy trong xã hội hiện nay. Hành động tốt đẹp và đầy tính nhân văn của bé Hải An vừa qua đã khiến nhiều người xúc động. Chiều 22/2 căn bệnh u thần kinh đệm cầu não lan tỏa đã cướp đi sinh mạng một cô bé thiên sứ chỉ mới 7 tuổi. Bé và gia đình đã hiến tặng giác mạc của mình để mang lại ánh sáng cho nhiều người khác. Câu nói thơ ngây của em khiến ai nấy đều không thể kìm lòng “Con muốn mẹ nghe được tiếng trái tim con đập thổn thức trong lồng ngực một bạn trẻ nào đó”.Tuy nhiên, trong xã hội ngày hôm nay có không ít bộ phận sống vô cảm, thờ ơ, lãnh đạm trước mọi sự việc xảy ra xung quanh mình. Họ chỉ biết lo nghĩ cho quyền lợi bản thân, sống ích kỉ, nhỏ nhen và đi ngược lại với truyền thống đạo lý của dân tộc, rất đáng bị phê phán. Yêu thương có vai trò vô cùng quan trọng và to lớn trong cuộc sống hiện nay. Con người có thể thiếu nhiều thứ, nhưng không bao giờ có thể sống và tồn tại nếu thiếu tình thương. Chúng ta phải chấp nhận một thực tế rằng: nếu con người biết thương yêu nhau, sẽ chẳng còn ai phải ao ước xa vời về thế giới trong mơ nữa. Những gì tạo nên cổ tích đâu phải vàng son, phép màu; chỉ có thể là cổ tích nếu như chân lý cuối cùng là tình yêu thương
Câu 7:
khôn sống mống chết