Bài 1: Viết đoạn văn diễn dịch 10-12 câu làm rõ vẻ đẹp con thuyền lúc ra khơi qua đoạn thơ. Đoạn văn có sử dụng trợ từ và câu nghi

By Savannah

Bài 1: Viết đoạn văn diễn dịch 10-12 câu làm rõ vẻ đẹp con thuyền lúc ra khơi qua đoạn thơ. Đoạn văn có sử dụng trợ từ và câu nghi ngờ ( gạch chân + chú thích )
Bài 2: Viết đoạn văn quy nạp 10-12 câu làm rõ vẻ đẹp của những dân chài và con thuyền sau chuyến ra khơi trở về. Đoạn văn có sử dụng thán từ và câu ghép ( gạch chân + chú thích )
Bài 3: Viết đoạn văn tổng phân hợp 10-12 câu làm rõ nỗi nhớ quê hương da diết của nhà thơ qua đoạn thơ trên. Đoạn văn có sử dụng từ tượng hình và câu cảm thán ( gạch chân + chú thích )
Bài 4: Trình bày cảm nhận về câu thơ: ” Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá ! ”
*** Làm ơn giúp mik với ***

0 bình luận về “Bài 1: Viết đoạn văn diễn dịch 10-12 câu làm rõ vẻ đẹp con thuyền lúc ra khơi qua đoạn thơ. Đoạn văn có sử dụng trợ từ và câu nghi”

  1. Bài 1

    Bài thơ được viết với bố cục chặt chẽ, tác giả dành hai câu đầu để giới thiệu chung về làng quê, sáu câu thơ sau đó là cảnh thuyền ra khơi đánh cá trong buổi sớm mai hồng, thành quả được diễn tả trong tám câu tiếp khi đoàn cá trở về và khép lại bài thơ nhẹ nhàng, sâu lắng bằng nỗi nhớ làng quê, miền biển.Câu đầu đoạn thơ nói về thời điểm đoàn thuyền đánh cá ra khơi: Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng- Đó là không gian buổi sáng, với thời tiết đẹp, trong lành, gió không dữ dội mà nhẹ nhàng đủ để song lướt dài trên mặt biển. giới thiệu như vậy cũng là sự hứa hẹn những điều an yên, tốt đẹp cho một chuyến đi xa.Những người dân làng chài được khắc họa vô cùng ngắn gọn: “Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.” Họ là những người con miền biển, gắn bó biển khơi, thuộc những đổi thay của biển. Họ là những “trai tráng”sung sức, khỏe mạnh làm công việc ra khơi thường ngày nên công việc đối với họ là“bơi thuyền”- không hề thấy chật vật, nặng nề mà nhẹ nhàng phóng lướt:Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã.Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

     Bài 2

    Đoạn thơ bắt đầu với “Khi trời trong..hồng” là lúc bình minh đang lên là dân làng chài ra thuyền đánh cá. Câu thơ “Chiếc..mã/ Phăng mái chèo…giang” là một hình ảnh thơ lãng mạn. Hình ảnh thơ có biện pháp tu từ so sánh chiếc thuyền với con tuấn mã. Nhờ có hình ảnh này mà đoạn thơ gợi được vẻ đẹp khỏe khoắn, hăng hái rắn rỏi của con thuyền giống như tuấn mã cũng như vẻ đẹp hình thể của những người dân làng chài. Không những vậy, con thuyền còn được nhân hóa :”Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang” được thể hiện qua từ “phăng”, “vượt” diễn tả được tư thế, hào khí phăng phăng, tràn ngập sức sống của con thuyền cũng như người dân làng chài đang hăm hở về 1 chuyến đi đánh cá thắng lợi và thành công. Không những vậy, hình ảnh cánh buồm trắng chính là linh hồn của bài thơ. “Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng” đã sử dụng biện pháp so sánh, ẩn dụ. So sánh, ẩn dụ cánh buồm với mảnh hồn làng là để hình tượng hóa mảnh hồn làng cũng như linh thiêng hóa cánh buồm. Cánh buồm ra khơi mang theo những ước mơ khát vọng của những người dân làng chài ra khơi. Phải chăng mảnh hồn làng chính là những tâm tư, ước mơ, khát vọng của người dân làng chài? Biện pháp này làm cho hình ảnh cánh buồm trở nên sinh động và thiêng liêng. Cùng với đó, “Rướn thân trắng bao la thâu góp gió” là cánh buồm được nhân hóa qua từ “rướn” , “thâu góp” làm cho con thuyền trở nên sinh động chân thực như 1 con người. Tóm lại, tác giả đã gửi gắm những tình cảm, suy nghĩ của mình vào cánh buồm và con thuyền chất chứa tình yêu ông dành cho quê hương.

    Chúc bạn học tốt nha ????????

    Trả lời

Viết một bình luận