~ Câu hỏi 105: Viết đoạn văn trình bày cảm nhận về đoạn thơ sau: “Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

By Parker

~ Câu hỏi 105:
Viết đoạn văn trình bày cảm nhận về đoạn thơ sau:
“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”
(Trích văn bản “Quê Hương”, tác giả Tế Hanh).
~ Hmu hmu giúp tooi/em với, chiều tối iem nộp bài rồi. ????‍♂️????‍♂️????‍♂️

0 bình luận về “~ Câu hỏi 105: Viết đoạn văn trình bày cảm nhận về đoạn thơ sau: “Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ”

  1. Bốn câu thơ là nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Ông đã luôn nhớ đến quê hương. Niềm thương và nỗi nhớ quê luôn đong đầy trong ông. Tác giả đã phác họa lại khung cảnh nơi quê mình bằng hình ảnh “màu nước xanh, cá bạc, buồm vôi”,”con thuyền đánh cá rẽ sóng chạy ra khơi” chập chờn như nói lên nỗi nhớ từ sâu trong lòng tác giả. “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”, “mùi nồng mặn” ở đây là cả vị của quê hương, vị của yêu thương và nỗi nhớ. Đoạn thơ được viết theo thể 8 chữ, lời thơ tự nhiên, hình ảnh giàu biểu cảm và đặc biệt là lối gieo vần thể hiện nỗi nhớ quê sâu sắc khiến người đọc cuốn theo mạch cảm xúc, tình cảm của tác giả và lạc vào nơi hình ảnh tuyệt đẹp bởi câu từ thơ hoa mĩ. Bài thơ của ông như khắc vào tim người đọc tình yêu quê, gây cho ta về nỗi nhớ quê, khiến những ai xa quê đồng cảm bởi tình yêu quê tha thiết của ông. Và, với riêng tôi, hai chữ “quê hương” đã được tác giả ghim sâu vào tâm trí tôi cứ thế vang lên, vang mãi…

    Cho em xin hay nhất ạ

    Trả lời
  2. “Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng

    Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm 

    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra 

    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!” 

    Những câu thơ trên được trích trong bài thơ “Quê hương ” của tác giả Tế Hanh. Trong những câu thơ này tác giả như muốn bày tỏ, bộc lộ hết những tâm tư, cảm xúc của một người xa quê lâu năm. Bấy giờ Tế Hanh vốn là một cậu học trò xa quê nên tình cảm lúc ấy cũng mãnh liệt, da diết đúng như với lứa tuổi của mình vậy! Hình ảnh được ông miêu tả bình dị nhưng lại đẹp đến xúc động lòng người ” Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm” và cả hình ảnh con thuyền phía khơi xa… Thứ tình cảm yêu quê hương, nhớ quê hương ấy của ông cứ thế gắn liền và hiện hữu ở những điều giản dị, quen thuộc,bình yên đến nỗi khó tả! Cậu học trò năm ấy với thứ tình cảm da diết, mãnh liệt mỗi khi nhớ đến quê hương mình lại cất lên từ đáy lòng câu nói ” Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”. Chắc chắn Tế Hanh phải yêu nơi này đến khắc cốt ghi tâm mới nhớ, mới cảm nhận rõ được đến cả mùi hương đậm đà, giản dị mà quen thuộc, đặc trưng của quê hương. Đối với Tế Hanh có lẽ hương thơm đó là mùi mặn của biển cả hay cũng là dư vị mặn nồng, khỏe khoắn của những người dân làng chài,…Song tất cả đều nói lên, bộc lộ được hết tất cả tâm tư, tình cảm yêu quê hương của ông đối với làng quê, làng chài của mình.

    Trả lời

Viết một bình luận