Đề:Nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong 2 bài thơ Cảnh Khuya Rằm Tháng Riêng của HCM Gộp cả 2 bài nhé mọi ngừoi Nhớ Ko đc làm dài quá 1

By Skylar

Đề:Nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong 2 bài thơ Cảnh Khuya Rằm Tháng Riêng của HCM
Gộp cả 2 bài nhé mọi ngừoi
Nhớ Ko đc làm dài quá 14 dòng và phải hay đầy đủ ý nha

0 bình luận về “Đề:Nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong 2 bài thơ Cảnh Khuya Rằm Tháng Riêng của HCM Gộp cả 2 bài nhé mọi ngừoi Nhớ Ko đc làm dài quá 1”

  1. Khi đọc hai bài thơ này, một bài thơ hay mà còn giàu tình cảm. Bài thơ cho em thêm nhiều hiểu biết về Bác. Bác không những là một người giỏi văn, thơ mà những từ ngữ lại được dùng một cách sắc xảo, điêu luyện. Chỉ vài dòng thơ mà khiến cho người đọc đã tưởng tượng ra một bức tranh. Khiến họ cảm nhận được tình yêu thiên nhiên nồng nàn trong con người Bác. Không chỉ có tình yêu nồng màn với thiên nhiên mà người còn có một vĩ đại, lớn lao và cao cả với đất nước.

    Tiếng suối trong như tiếng hát xa
    Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
    Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ
    Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”

     Âm thanh tiếng suối vang lên trong đêm thật êm đềm như một “tiếng hát xa”. Thủ pháp so sánh giản dị mà thật đắt, thật là độc đáo và giàu cảm xúc. Rồi từ âm thanh đó, bức tranh thiên nhiên mở ra với hình ảnh “Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa”. Ánh trăng vằng vặc soi xuống cổ thụ, rồi bóng cổ thụ lại âu yếm bao trùm lên những bông hoa. Điệp từ “lồng” khiến cho ta cảm nhận được sự hữu tình, quấn quýt. Đây chính là nét đặc sắc trong bài thơ, thiên nhiên không vô tri vô giác mà tràn đầy cảm xúc. Thơ Bác vốn mang vẻ đẹp cổ điển, nhưng cũng có nét đẹp hiện đại như thế. Vì bức tranh thiên nhiên đẹp quá: “Cảnh khuya như vẽ”. Thiên nhiên đã tạo nên từng nét đẹp tinh tế, còn thi sĩ thì đem nét đẹp ấy vào trong thơ, thể hiện một tâm hồn thanh cao, ung dung. Thế nhưng, thi sĩ không hẳn đang đắm mình vào cảnh đẹp mà quên đi giấc ngủ. Sự lý giải bất ngờ mang lại cho người đọc sự kính phục: “Không ngủ vì lo nỗi nước nhà”. Cũng từ mạch cảm xúc viết về thiên nhiên của Bác trong kháng chiến chống Pháp:

    “Rằm xuân lồng lộng trăng soi
    Sông xuân, nước lẫn màu trời thêm xuânGiữa dòng bàn bạc việc quân
    Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.”

    Trăng lấp lánh ánh vàng, sông dạt dào sóng nước và con thuyền trôi nhẹ nhàng trên dòng chảy êm đềm. Tất cả những chi tiết tưởng chừng quen thuộc ấy lại trở nên mới mẻ bởi điệp từ “xuân”. Dòng sông chan chứa màu xuân, nước lấp lánh ánh xuân, và xuân nối đến bao la tận bầu trời khoáng đạt. Đêm rằm của tháng giêng vừa trong sáng, vừa đẹp sâu lắng qua ngòi bút của Bác Hồ. Và con người xuất hiện cũng rất hài hòa trong cảnh vật, giữa mùa xuân đẹp, nhà thơ cũng là nhà cách mạng cùng những người đồng chí “bàn bạc việc quân”. Dù bận bịu việc nước, thi sĩ vẫn không quên thưởng thức thiên nhiên tuyệt đẹp. Trên đường về, trời khuya, có thêm một người bạn đồng hành cùng Bác, đó là “trăng ngân đầy thuyền”.Hai bài thơ trong nguyên tác đều thuộc thể thơ tứ tuyệt. Cho ta thấy Hồ chủ tịch là người yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước.

    Đọc các tác phẩm thơ của Bác, nhất là hai bài trên đây, ta có thể cảm nhận sự cô đọng hàm súc, giàu cảm xúc, sự tinh tế trong miêu tả. Đồng thời, thơ Bác cũng bộc lộ vẻ đẹp tâm hồn của Người, đó là niềm yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước sâu sắc

    Trả lời

Viết một bình luận