Trong bài thơ ánh trăng 8 câu thơ cuối.Hãy viết đoạn văn theo cách tổng phân hợp khoảng 12-15 câu cảm nhận của e về đoạn thơ vừa chép trong đó có sử d

By Valentina

Trong bài thơ ánh trăng 8 câu thơ cuối.Hãy viết đoạn văn theo cách tổng phân hợp khoảng 12-15 câu cảm nhận của e về đoạn thơ vừa chép trong đó có sử dụng một câu ghép vs phép nối để liên kết câu ( chú thick rõ)

0 bình luận về “Trong bài thơ ánh trăng 8 câu thơ cuối.Hãy viết đoạn văn theo cách tổng phân hợp khoảng 12-15 câu cảm nhận của e về đoạn thơ vừa chép trong đó có sử d”

  1. Hai khổ thơ cuối là suy nghĩ, cảm xúc của tác giả trước vầng trăng. Khoảnh khắc đối diện với vầng trăng ân tình xưa “rưng rưng” sống dậy, thổn thức lòng người. Vầng trăng và nhà thơ dường như đối diện với nhau một cách trực tiếp và thẳng thắn nhất, mặt đối mặt. Biết bao kỷ niệm ùa về ùa về trong tâm trí của tác giả như bão tố khiến đôi mắt này “rưng rưng” nước mắt, nào là vầng trăng tri kỷ vẫn một lòng một dạ sắt son giữa trời xanh, xa hơn nữa là hình ảnh cánh đồng, bờ biển thuở ấu thơ. có lẽ nhớ nhất chính là hình ảnh cánh rừng, hình ảnh những năm tháng chiến đấu đầy gian khổ nhưng giàu những kỷ niệm không thể nào quên. Mặt trăng cũng là mặt người, là quá khứ đang sáng trong thực tại, trăng là tri kỉ, ân tình xưa,...Hình ảnh “trăng cứ tròn vành vạnh” là tượng trưng cho quá khứ nghĩa tình, thủy chung, đầy đặn, thật bao dung, nhân hậu.  Trăng lặng lẽ nhưng rất nhân hậu, bao dung, không oán hờn, không trách móc người bạn đã từng quay lưng với mình. Hình ảnh “ánh trăng im phăng phắc” mang ý nghĩa nghiêm khắc nhắc nhở, là sự trách móc trong lặng im. Chính cái im phăng phắc của vầng trăng đã đánh thức con người, làm xáo động tâm hồn người lính năm xưa. Ánh trăng im phăng phắc không nói mà nói bao điều, nhắc nhở nhà thơ (và cả mỗi chúng ta) rằng: con người có thể vô tình, có thể lãng quên nhưng thiên nhiên và nghĩa tình trong quá khứ thì luôn tròn đầy, bất diệt. Con người “giật mình” trước ánh trăng là sự bừng tỉnh của nhân cách, là sự trở về với lương tâm trong sạch, tốt đẹp.  Giật mình”để không chìm vào lãng quên, để không đánh mất quá khứ,đánh mất người bạn tốt của mình. Đó là lời ân hận, ăn năn day dứt, làm đẹp con người. Dòng thơ cuối dồn nén biết bao niềm tâm sự, lời sám hối, ăn năn đầy day dứt. 

    – phép nối: Và

    – câu ghép: Mặt trăng cũng là mặt người, là quá khứ đang sáng trong thực tại, trăng là tri kỉ, ân tình xưa,..

    Trả lời

Viết một bình luận