“rước tuổi
Tiếng gọi đò khuya sạtLàng cong xuống dáng tre già trước tuổg gọi đò khuya sạt con hn, cgần gũi trong kí ức của nhà thơ.
“rước tuổi
Tiếng gọi đò khuya sạtLàng cong xuống dáng tre già trước tuổg gọi đò khuya sạt con hn, cgần gũi trong kí ức của nhà thơ.
“Nắm nhau tôi chôn góc phù sa sông
Mã Trăm thác nghìn ghềnh cuộn xoáy vào tơ
Làng cong xuống dáng tre già trước tuổi
Tiếng gọi đò khuya sạt cả đôi bờ.
Con hến, con trai một đời nằm lệch
Lấm láp đất bùn đứng thẳng cũng nghiêng
Mẹ gạt mồ hôi để ngoài câu hát
Giấc mơ tôi ngọt hơi thở láng giềng.
Hạt thóc củ khoai đặt đâu cũng thấp
Cả những khi rổ rá đội lên đầu
Chiếc liềm nhỏ không còn nơi cắt chấu
Gặt hái xong rồi rơm, rạ bó nhau.”
Câu 1:
`-`Phương thức biểu đtạ chính của đoạn trích: Biểu cảm
Câu 2:
`-`Các từ ngữ, hình ảnh nói về quê hương bình dị, gần gũi trong kí ức của nhà thơ:góc phù sa sông Mã, trăm thác nghìn ghềnh cuộn xoáy, làng cong, tre già, tiếng gọi đò, con hến, cai trai, bùn, câu hát của mẹ, hơi thở láng giềng, hạt thóc, củ khoai, rổ rá, chiếc liềm nhỏ.
Câu 1.
– Phương thức biểu đạt chính: biểu cảm
Câu 2.
– Các từ ngữ, hình ảnh nói về quê hương bình dị, gần gũi trong kí ức của nhà thơ là: phù sa sông Mã, tiếng gọi đò, con hến, con trai, mẹ, chiếc liềm, hạt thóc, củ khoai, rơm, rạ.