sau khi tự tủ ỏ giếng Loa Thành xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm thấy Mị Châu.hãy tưởng tượng và viết lại câu truyện đó
0 bình luận về “sau khi tự tủ ỏ giếng Loa Thành xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm thấy Mị Châu.hãy tưởng tượng và viết lại câu truyện đó”
Chỉ vì tin lời người chồng của mình Mị Châu đã tạo nên một lỗi lầm quá lớn khiến Vua cha tức giận mà giết chết nàng. Sau khi theo dấu lông ngỗng vợ trải, Trọng Thủy tìm được đến bờ biển và phát hiện xác vợ. Chàng vô cùng đau khổ bèn mang nàng về thành Cổ Loa mà chôn cất. Nỗi đau đớn giằng xé trái tim người đàn ông ấy để mỗi đêm khi nhìn xuống giếng Trọng Thủy như nhìn thấy người vợ yêu quý của mình. Chàng liền lao đầu xuống giếng tự vẫn. Thế nhưng từ đây, nó đã mở ra cho chàng cơ hội được trùng phùng với người vợ yêu quý của mình.
Lang thang chốn thủy cung, rất lâu chàng không biết đây là đâu chỉ biết có rất nhiều san hô, rất nhiều hoa lá. Rồi bỗng dưng chàng bị hau tên lính áp giải đến trước một tảng đá. Chàng vô cùng bất ngờ vì nàng công chúa xinh đẹp đó lại là Mị Châu. Hóa ra chàng đứng trước Long Vương và Công chúa của ngài, Bởi xót thương Mị Châu xinh đẹp hiền lành màLong Vương nhận nàng làm con gái nuôi. Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ uất hận của Mị Châu, chàng chỉ biết bật khóc nức nở. Trọng Thủy quỳ xuống van xin Mị Châu tha thứ cho mình. Chàng khóc mà rằng:
Mị Châu nàng ơi. Khó khăn lắm tớ mới tìm được nàng. Mong nàng hãy tha lỗi cho ta. Ta không thể làm cách khác được đó là lệnh của Vua cha. Ta biết nàng yêu ta không dấu diếm gì nhưng ta đã phản bội nàng phản bội niềm tin đó.
Mị Châu lắc đầu mà nói:
– Thiếp cũng mong được gặp chàng hàng ngày đều ngắm cảnh vật những kỉ vật mà nhớ chàng. Nhưng chính vì sự tin tưởng mù quáng chạy theo tình yêu của chàng mà thiếp đã mang tiếng phản bội đất nước dân tộc mình. Thiếp không thể chung sống với kẻ thù dân tộc của mình. Tại saochàng lại lỡ phản bội lòng tin của thiếplỡ lừa dối thiếp?
Trọng Thủy càng đau khổ uất nghẹn hơn khi nghe những lời giãi bày của vợ mình:
– Quả là ban đầu ta rắp tâm lừa dối cha con nàng nhưng sau một thời gian chung sốngta thực sự yêu nàng.Tình yêu của ta có thần linh chứng giám. Tình yêu của ta ai cũng biết. Ta vô cùng ân hận vì nghe lời vua cha nhưng ta mong nàng hãy hiểu cho ta. Phải lừa dối nàng lòng ta vô cùng rối bời, tâm trí hỗn loạn. Suốt thời gian qua ta đã phải chịu biết bao nhiêu sự dằn vặt, dày vò. Lúc ta nhận ra sai lầm thì đã quá muộn rồi. Ta đã chọn cái chết để tạ tội với nàng. Mị Châu nàng ơi! Ta cầu xin nàng hãy tha thứ cho niềm tin của ta.
Cảnh vật như xao động, dòng nước nhẹ nhàng hơn. Mị Châu sau nghe những lời nói đó nghẹn ngào:
– Thiếp tin chàngtin vào tình yêu và tình cảm của chàng dành cho thiếp là không giả dối. Cũng hiểu rằng đấng nam nhi là phải lấy giang sơn làm trọng cũng hiểu rằng lỗi không phải do chúng ta mà là do cuộc chiến tranh phi nghĩa mà thành.
Mị Châu ngưng lời hai vợ chồng ôm nhau mà khóc. Thế nhưng sau đó nàng lại nói:
– Tuy thiếp tin chàng và tin tình yêu của của chàng thế nhưng sông với nhau là chuyện không thể. Thiếp đã mang tội danh với đất nước với Vua cha nên không còn mặt mũi nào sống trên cõi đời này nữa cũng không thể nào sống bên người đã lừa dối đất nước của mình được. Thứ lỗi cho thiếp không thể cùng chàng răng long đầu bạc trọn đạo vợ chồng. Thiếp mong rằng, sau khi trở về chàng hãy trở thành một vị Vua tốt và hãy quan tâm đến cuộc sống của bách tính trăm họ.
Nghe vậy, Trọng Thủy biết mình đã không thể thuyết phục được Mị Châu nữa. Cũng hiểu nàng không còn mặt mũi nào cùng hắn trở về bởi hắn và nàng đều đã sai, hắn không muốn ích kỉ với nàng nữa. Nói đoạn Mị Châu xin Long Vương cho người đưa Trọng Thủy lên trần gian. Kể từ đó, Trọng Thủy quyết không lấy vợ mà chung tình với người vợ quá cố của mình cũng giữ lời hứa trở thành một vị Vua anh minh, lỗi lạc.
chúc bạn học tốt nha no copy cho mik xin ctrlhn nha:))
Chỉ vì tin lời người chồng của mình Mị Châu đã tạo nên một lỗi lầm quá lớn khiến Vua cha tức giận mà giết chết nàng. Sau khi theo dấu lông ngỗng vợ trải, Trọng Thủy tìm được đến bờ biển và phát hiện xác vợ. Chàng vô cùng đau khổ bèn mang nàng về thành Cổ Loa mà chôn cất. Nỗi đau đớn giằng xé trái tim người đàn ông ấy để mỗi đêm khi nhìn xuống giếng Trọng Thủy như nhìn thấy người vợ yêu quý của mình. Chàng liền lao đầu xuống giếng tự vẫn. Thế nhưng từ đây, nó đã mở ra cho chàng cơ hội được trùng phùng với người vợ yêu quý của mình.
Lang thang chốn thủy cung, rất lâu chàng không biết đây là đâu chỉ biết có rất nhiều san hô, rất nhiều hoa lá. Rồi bỗng dưng chàng bị hau tên lính áp giải đến trước một tảng đá. Chàng vô cùng bất ngờ vì nàng công chúa xinh đẹp đó lại là Mị Châu. Hóa ra chàng đứng trước Long Vương và Công chúa của ngài, Bởi xót thương Mị Châu xinh đẹp hiền lành mà Long Vương nhận nàng làm con gái nuôi. Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ uất hận của Mị Châu, chàng chỉ biết bật khóc nức nở. Trọng Thủy quỳ xuống van xin Mị Châu tha thứ cho mình. Chàng khóc mà rằng:
Mị Châu nàng ơi. Khó khăn lắm tớ mới tìm được nàng. Mong nàng hãy tha lỗi cho ta. Ta không thể làm cách khác được đó là lệnh của Vua cha. Ta biết nàng yêu ta không dấu diếm gì nhưng ta đã phản bội nàng phản bội niềm tin đó.
Mị Châu lắc đầu mà nói:
– Thiếp cũng mong được gặp chàng hàng ngày đều ngắm cảnh vật những kỉ vật mà nhớ chàng. Nhưng chính vì sự tin tưởng mù quáng chạy theo tình yêu của chàng mà thiếp đã mang tiếng phản bội đất nước dân tộc mình. Thiếp không thể chung sống với kẻ thù dân tộc của mình. Tại sao chàng lại lỡ phản bội lòng tin của thiếp lỡ lừa dối thiếp?
Trọng Thủy càng đau khổ uất nghẹn hơn khi nghe những lời giãi bày của vợ mình:
– Quả là ban đầu ta rắp tâm lừa dối cha con nàng nhưng sau một thời gian chung sống ta thực sự yêu nàng. Tình yêu của ta có thần linh chứng giám. Tình yêu của ta ai cũng biết. Ta vô cùng ân hận vì nghe lời vua cha nhưng ta mong nàng hãy hiểu cho ta. Phải lừa dối nàng lòng ta vô cùng rối bời, tâm trí hỗn loạn. Suốt thời gian qua ta đã phải chịu biết bao nhiêu sự dằn vặt, dày vò. Lúc ta nhận ra sai lầm thì đã quá muộn rồi. Ta đã chọn cái chết để tạ tội với nàng. Mị Châu nàng ơi! Ta cầu xin nàng hãy tha thứ cho niềm tin của ta.
Cảnh vật như xao động, dòng nước nhẹ nhàng hơn. Mị Châu sau nghe những lời nói đó nghẹn ngào:
– Thiếp tin chàng tin vào tình yêu và tình cảm của chàng dành cho thiếp là không giả dối. Cũng hiểu rằng đấng nam nhi là phải lấy giang sơn làm trọng cũng hiểu rằng lỗi không phải do chúng ta mà là do cuộc chiến tranh phi nghĩa mà thành.
Mị Châu ngưng lời hai vợ chồng ôm nhau mà khóc. Thế nhưng sau đó nàng lại nói:
– Tuy thiếp tin chàng và tin tình yêu của của chàng thế nhưng sông với nhau là chuyện không thể. Thiếp đã mang tội danh với đất nước với Vua cha nên không còn mặt mũi nào sống trên cõi đời này nữa cũng không thể nào sống bên người đã lừa dối đất nước của mình được. Thứ lỗi cho thiếp không thể cùng chàng răng long đầu bạc trọn đạo vợ chồng. Thiếp mong rằng, sau khi trở về chàng hãy trở thành một vị Vua tốt và hãy quan tâm đến cuộc sống của bách tính trăm họ.
Nghe vậy, Trọng Thủy biết mình đã không thể thuyết phục được Mị Châu nữa. Cũng hiểu nàng không còn mặt mũi nào cùng hắn trở về bởi hắn và nàng đều đã sai, hắn không muốn ích kỉ với nàng nữa. Nói đoạn Mị Châu xin Long Vương cho người đưa Trọng Thủy lên trần gian. Kể từ đó, Trọng Thủy quyết không lấy vợ mà chung tình với người vợ quá cố của mình cũng giữ lời hứa trở thành một vị Vua anh minh, lỗi lạc.
chúc bạn học tốt nha no copy cho mik xin ctrlhn nha:))