Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòn

Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng. Y như một mân lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông.
câu hỏi:
Viết 1 đoạn văn trình bày cảm nhân của em về cảnh được tả trong đoặn văn trên?
viết 5 câu cũng đc nha

0 bình luận về “Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòn”

  1.  Cảnh mặt trời mọc trên đảo thật đẹp và giàu cảm xúc. Khi muốn ngắm cảnh mặt trời mọc, Nguyễn Tuân đã phải dậy từ canh tư, đi ra ngoài mũi đảo cho thấy ông đã phải rất vất vả mới có thể ngắm được cảnh mặt trời mọc thể hiện ông là một người tôn trọng, yêu mến, khát khao ngắm vẻ đẹp của mặt trời mọc trên đảo. Lúc mặt trời sắp mọc chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Qua đó biểu hiện không gian bao la của trời biển biểu hiện ra trong sáng, tinh khôi. Chi tiết “ Mặt trời nhú lên … nước biển hửng hồng” cho thấy Nguyễn Tuân dùng từ ngũ rất hay, vừ gợi hình vừa giàu sắc thái biểu cảm. Sau khi đọc xong đoạn này tôi thấy cảnh mặt trời trên biển đẹp một cách kỳ vĩ, lộng lẫy, tráng lệ. Đoạn trích cho thấy sự quan sát tinh tế, trí tưởng tượng phong phú và tình yêu thiên nhiên của Nguyễn Tuân. Đọc qua đoạn trích này, tôi lại thêm yêu mến biển đảo quê hương.

    Bình luận
  2. Đoạn văn miêu tả cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô là 1 bức tranh rất đẹp và nên thơ.Nhà văn đã quan sát rất tinh tế cùng với các tính từ,nhất là tính từ chỉ màu sắc.Đây chính là kết quả của trí tưởng tượng phong phú và tâm hồn yêu thiên nhiên.Mở đầu là hình ảnh so sánh:”Sau trận bão,chân trời sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi đã vẽ ra cái nhìn tinh khiết,trong trẻo cho bức tranh bình minh.Mặt trời là hình ảnh trung tâm của trái đất được  tác giả miêu tả: tròn trĩnh, phúc hậu y như lòng đỏ của 1 quả trứng thiên nhiên đầy đặn.Mặt trời được miêu tả bằng nghệ thuật nhân hóa,so sánh và ẩn dụ,hình ảnh độc đáo này chỉ có Nguyễn Tuân mới nghĩ ra.Miêu tả như vậy không những tạo ra hình khối đầy đặn, màu sắc dịu êm mà còn gợi đến cả sức sống dồi dào mà mặt trời ban cho Trái Đất. Vẻ đẹp kì ảo của mặt trời khiến người đọc ngạc nhiên khi nó được đặt trên mâm bạc mà đường kính mâm bạc bằng cả chân trời màu ngọc trai, biển ửng hồng.Nhà văn gọi cảnh tượng đó là mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở Biển Đông.Lại 1 phép so sánh độc đáo kết hợp với phép nhân hóa tài tình”mâm lễ phẩm tiến ra”.Nhà văn đã ca ngợi những người lao động chăm chỉ,bình dị,thiên nhiên cũng được nhìn nhận trong vẻ uy nghi,đẹp lên vì cuộc sống con người.

    Bình luận

Viết một bình luận