So sánh văn hóa ấn Độ và Trung Quốc .lào và CamPuchia mn giúp e vs 20′ nữa thi r
0 bình luận về “So sánh văn hóa ấn Độ và Trung Quốc .lào và CamPuchia mn giúp e vs 20′ nữa thi r”
So sánh văn hóa ấn Độ và Trung Quốc:
a) Trung Quốc
– Chữ viết:
+Chữ tượng hình kết hợp với ý chỉ và hình thanh.
+ Chữ giáp cốt xuất hiện sớm nhất (thời Ân Thương)
+Chữ đại triện (thời Chu). Đến thời Tần chỉnh lí, cải biến thành chữ tiểu triện.
+Chữ Hán (thời Hán)
-Văn học:
+Thời Xuân Thu- Chiến Quốc: Kinh thi của Khổng Tử, Sở tử của Khuất Nguyên, Đạo đức kinh của Lão tử.
+Thời phong kiến: Nỗi bật là thơ Đường đỉnh cao của thơ ca Trung Quốc và có giá trị quan trọng trong đời sống văn học vì:
*Xác lập được cở về phong cách và nghệ thuật cho thơ ca sau này.
*Phản ánh toàn diện bộ mặt của xã hội đương thời.
b) Ấn Độ
– Đạo Phật tiếp tục được truyền bá khắp Ấn Độ và truyền bá ra nhiều nước nơi. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa Hang, tượng Phật,..)
– Ấn Độ giáo hay Hinđu giáo ra đời và phát triển thờ 4 vị thần chính bộ ba Brama (thần Sáng tạo, thần Hủy diệt, thần Bảo hộ) và Inđra. Kiến trúc thờ thần được xây dựng ở nhiều nơi.
– Chữ viết: từ chữ cổ Brahma đã nâng lên sáng tạo và hoàn chỉnh hệ chữ Phạn.
– Văn học cổ điển Ấn Độ và văn học Hinđu mang triết lí Hinđu giáo rất phát triển.
– Sự phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ còn được biểu hiện ở sự truyền bá rộng rãi ra bên ngoài nhất là Trung Quốc và các nước Đông Nam Á.
+ Chữ giáp cốt xuất hiện sớm nhất (thời Ân Thương)
+Chữ đại triện (thời Chu). Đến thời Tần chỉnh lí, cải biến thành chữ tiểu triện.
+Chữ Hán (thời Hán)
-Văn học:
+Thời Xuân Thu- Chiến Quốc: Kinh thi của Khổng Tử, Sở tử của Khuất Nguyên, Đạo đức kinh của Lão tử.
+Thời phong kiến: Nỗi bật là thơ Đường đỉnh cao của thơ ca Trung Quốc và có giá trị quan trọng trong đời sống văn học vì:
*Xác lập được cở về phong cách và nghệ thuật cho thơ ca sau này.
*Phản ánh toàn diện bộ mặt của xã hội đương thời.
b) Ấn Độ
– Đạo Phật tiếp tục được truyền bá khắp Ấn Độ và truyền bá ra nhiều nước nơi. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa Hang, tượng Phật,..)
– Ấn Độ giáo hay Hinđu giáo ra đời và phát triển thờ 4 vị thần chính bộ ba Brama (thần Sáng tạo, thần Hủy diệt, thần Bảo hộ) và Inđra. Kiến trúc thờ thần được xây dựng ở nhiều nơi.
– Chữ viết: từ chữ cổ Brahma đã nâng lên sáng tạo và hoàn chỉnh hệ chữ Phạn.
– Văn học cổ điển Ấn Độ và văn học Hinđu mang triết lí Hinđu giáo rất phát triển.
– Sự phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ còn được biểu hiện ở sự truyền bá rộng rãi ra bên ngoài nhất là Trung Quốc và các nước Đông Nam Á.
So sánh văn hóa ấn Độ và Trung Quốc:
a) Trung Quốc
– Chữ viết:
+Chữ tượng hình kết hợp với ý chỉ và hình thanh.
+ Chữ giáp cốt xuất hiện sớm nhất (thời Ân Thương)
+Chữ đại triện (thời Chu). Đến thời Tần chỉnh lí, cải biến thành chữ tiểu triện.
+Chữ Hán (thời Hán)
-Văn học:
+Thời Xuân Thu- Chiến Quốc: Kinh thi của Khổng Tử, Sở tử của Khuất Nguyên, Đạo đức kinh của Lão tử.
+Thời phong kiến: Nỗi bật là thơ Đường đỉnh cao của thơ ca Trung Quốc và có giá trị quan trọng trong đời sống văn học vì:
*Xác lập được cở về phong cách và nghệ thuật cho thơ ca sau này.
*Phản ánh toàn diện bộ mặt của xã hội đương thời.
b) Ấn Độ
– Đạo Phật tiếp tục được truyền bá khắp Ấn Độ và truyền bá ra nhiều nước nơi. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa Hang, tượng Phật,..)
– Ấn Độ giáo hay Hinđu giáo ra đời và phát triển thờ 4 vị thần chính bộ ba Brama (thần Sáng tạo, thần Hủy diệt, thần Bảo hộ) và Inđra. Kiến trúc thờ thần được xây dựng ở nhiều nơi.
– Chữ viết: từ chữ cổ Brahma đã nâng lên sáng tạo và hoàn chỉnh hệ chữ Phạn.
– Văn học cổ điển Ấn Độ và văn học Hinđu mang triết lí Hinđu giáo rất phát triển.
– Sự phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ còn được biểu hiện ở sự truyền bá rộng rãi ra bên ngoài nhất là Trung Quốc và các nước Đông Nam Á.
a) Trung Quốc
– Chữ viết:
+Chữ tượng hình kết hợp với ý chỉ và hình thanh.
+ Chữ giáp cốt xuất hiện sớm nhất (thời Ân Thương)
+Chữ đại triện (thời Chu). Đến thời Tần chỉnh lí, cải biến thành chữ tiểu triện.
+Chữ Hán (thời Hán)
-Văn học:
+Thời Xuân Thu- Chiến Quốc: Kinh thi của Khổng Tử, Sở tử của Khuất Nguyên, Đạo đức kinh của Lão tử.
+Thời phong kiến: Nỗi bật là thơ Đường đỉnh cao của thơ ca Trung Quốc và có giá trị quan trọng trong đời sống văn học vì:
*Xác lập được cở về phong cách và nghệ thuật cho thơ ca sau này.
*Phản ánh toàn diện bộ mặt của xã hội đương thời.
b) Ấn Độ
– Đạo Phật tiếp tục được truyền bá khắp Ấn Độ và truyền bá ra nhiều nước nơi. Kiến trúc Phật giáo phát triển (chùa Hang, tượng Phật,..)
– Ấn Độ giáo hay Hinđu giáo ra đời và phát triển thờ 4 vị thần chính bộ ba Brama (thần Sáng tạo, thần Hủy diệt, thần Bảo hộ) và Inđra. Kiến trúc thờ thần được xây dựng ở nhiều nơi.
– Chữ viết: từ chữ cổ Brahma đã nâng lên sáng tạo và hoàn chỉnh hệ chữ Phạn.
– Văn học cổ điển Ấn Độ và văn học Hinđu mang triết lí Hinđu giáo rất phát triển.
– Sự phát triển của văn hóa truyền thống Ấn Độ còn được biểu hiện ở sự truyền bá rộng rãi ra bên ngoài nhất là Trung Quốc và các nước Đông Nam Á.