Sưu tầm một số bài thơ nói lên tình cảm của nhân dân đối với bác Hồ kính yêu

Sưu tầm một số bài thơ nói lên tình cảm của nhân dân đối với bác Hồ kính yêu

0 bình luận về “Sưu tầm một số bài thơ nói lên tình cảm của nhân dân đối với bác Hồ kính yêu”

  1. – Bác Hồ – Người cho em tất cả (Hoàng Long, Hoàng Lân).

    – Cháu nhớ Bác Hồ (Thanh Hải).

    – Giếng nước Bác Hồ (Phan Thị Thanh Nhàn).

    – v.v

    Bình luận
  2.  Bài thơ “Bác Hồ – Người cho em tất cả” 

    Cho ánh nắng ban mai,
    Là những sớm binh minh
    Cho những đêm trăng đẹp,
    Là chị Hằng tươi xinh
    Cây cho trái và cho hoa
    Sông cho tôm và cho cá
    Đồng ruộng cho bông lúa
    Chim tặng lời reo ca
    Anh bộ đội đến nhà,
    Cho em lòng dũng cảm.
    Cô giáo cho bài giảng,
    Yêu xóm làng thiết tha.
    Cùng em vượt đường xa xôi,
    Là chiếc khăn quàng thắm tươi.
    Cho em tất cả
    Người mang cho em cuộc đời mới…
    Tươi sáng đầy ước mơ.
    Người cho em tất cả :

    ……………………………………………………………………………

     Bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” 

    Anh đội viên thức dậy

    Thấy trời khuya lắm rồi

    Mà sao Bác vẫn ngồi

    Đêm nay Bác không ngủ.

    Lặng yên bên bếp lửa

    Vẻ mặt Bác trầm ngâm

    Ngoài trời mưa lâm thâm

    Mái lều tranh xơ xác.

    Anh đội viên nhìn Bác

    Càng nhìn lại càng thương

    Người Cha mái tóc bạc

    Đốt lửa cho anh nằm.

    Rồi Bác đi dém chăn

    Từng người từng người một

    Sợ cháu mình dật thột

    Bác nhón chân nhẹ nhàng.

    Anh đội viên mơ màng

    Như nằm trong giấc mộng

    Bóng Bác cao lồng lộng

    Ấm hơn ngọn lửa hồng.

    Thổn thức cả nỗi lòng

    Thầm thì anh hỏi nhỏ :

    – Bác ơi ! Bác chưa ngủ ?

    Bác có lạnh lắm không ?

    – Chú cứ việc ngủ ngo

    Ngày mai đi đánh giặc

    Vâng lời anh nhắm mắt

    Nhưng bụng vẫn bồn chồn.

    Không biết nói gì hơn

    Anh nằm lo Bác ốm

    Lòng anh cứ bề bộn

    Vì Bác vẫn thức hoài.

    Chiến dịch hãy còn dài

    Rừng lám dốc lắm ụ

    Đêm nay Bác không ngủ

    Lấy sức đâu mà đi.

    … Lần thứ ba thức dậy

    Anh hoảng hốt giật mình

    Bác vẫn ngồi đinh ninh

    Chòm râu im phăng phắc.

    Anh vội vàng nằng nặc :

    – Mời Bác ngủ Bác ơi !

    Trời sắp sáng mất rồi

    Bác ơi ! Mời Bác ngủ !

    – Chú cứ việc ngủ ngon

    Ngày mai đi đánh giặc

    Bác thức thì mặc Bác

    Bác ngủ không an lòng.

    Bác thương đoàn dân công

    Đêm nay ngủ ngoài rừng

    Rải lá cây làm chiếu

    Manh áo phủ làm chăn.

    Trời thì mưa lâm thâm

    Làm sao cho khỏi ướt !

    Càng thương càng nóng ruột

    Mong trời sáng mau mau.

    Anh đội viên nhìn Bác

    Bác nhìn ngọn lửa hồng

    Lòng vui sướng mênh mông

    Anh thức luôn cùng Bác.

    Đêm nay Bác ngồi đó

    Đêm nay Bác không ngủ

    Vì một lẽ thường tình

    Bác là Hồ Chí Minh.

    ……………………………………….

    Bài thờ: Ảnh Bác

    Nhà em treo ảnh Bác Hồ
    Bên trên là một lá cờ đỏ tươi
    Ngày ngày Bác mỉm miệng cười
    Bác nhìn chúng cháu vui chơi trong nhà
    Ngoài sân có mấy con gà
    Ngoài vườn có mấy quả na chín rồi
    Em nghe như Bác dạy lời
    Cháu ơi đừng có chơi bời đâu xa
    Trồng rau, quét bếp, đuổi gà
    Thấy tàu bay Mỹ nhớ ra hầm ngồi.

    ………………………………………………

    Bài thơ: Chúng cháu canh giấc Bác ngủ, Bác Hồ ơi…

    “Trăng vào cửa sổ đòi thơ”
    Bác vừa chợp mắt, xin chờ trăng ơi!

    Chúng ta hãy bước nhẹ chân, nhẹ nữa
    Trăng trăng ơi, hãy yên lặng cúi đầu…
    Trọn cuộc đời Bác có ngủ yên đâu
    Nay Bác ngủ, chúng ta canh giấc ngủ.

    Hỡi ai đó, không được rời đội ngũ
    Theo hàng hai, đi lặng lẽ tiến dần
    Đừng khóc oà, hãy rón rén bàn chân
    Bước nhẹ nữa. Bác Hồ vừa chợp mắt

    Bác nằm đó, bộ ka-ki Bác mặc
    Chưa kịp thay, Người vừa ngả lưng nằm.
    Nếu ta đoán không lầm; Bác mới đi thăm
    Một xóm thợ, xem nơi ăn chốn nghỉ…
    Nhưng không phải – vì khi ta ngắm kỹ
    Trên má Bác Hồ còn in dấu chiếc hôn
    Các cháu nhi đồng lớp học đầu thôn
    Được Bác ghé thăm, Bác cho bá cổ…

    Hỡi ai đó, cắn chặt môi, hãy cố
    Đừng để cho tiếng nấc động tai Người.
    Bác Hồ vừa chợp mắt ngủ đó thôi
    Trước giường Bác, ta nghẹn ngào đứng ngắm
    Mái tóc Bác lẫn với mầu gối trắng
    Râu Bác thưa cũng bạc trắng một mầu,
    Ta muốn làm con nhỏ vuốt chòm râu
    Từng sợi bạc dãi dầu sương, nắng, gió.
    Đôi dép lốp như cùng ta kể rõ
    Người quên Người, dành hết thảy cho ta!
    Từ có Bác Hồ, thêm rạng rỡ ông cha
    Tên của Bác đẹp thắm trang lịch sử.
    Ta đứng lặng trước giấc Người yên Ngủ!
    Chúng ta hãy bước nhẹ chân, nhẹ nữa
    Trăng trăng ơi, hãy yên lặng cúi đầu…
    Trọn cuộc đời Bác có ngủ yên đâu
    Nay Bác ngủ, chúng ta canh giấc ngủ.

    Hỡi ai đó, đừng gục đầu ủ rũ
    Bác dặn ta: nhớ Bác phải vươn mình
    Giường Bác nằm chiếu sáng giữa trăng thanh,
    Chiếc giường một suốt đời, ta nhớ mãi…
    Cạnh nách Bác, đồng chí đi bên ơi, có phải
    Ta nhìn như chiếc quạt Bác hay dùng
    Chiếc quạt quê nhà, Bác vẫn giắt lưng!
    Cùng với khúc ca dao ngọt ngào, Bác thuộc.
    Bên gối Bác còn ấm lời non nước
    Ánh hào quang sông núi tụ trên mình
    Bác chan hoà như biển lớn mông mênh
    Hồn dân tộc kết tinh hồn thời đại…

    Hỡi ai đó, như trẻ thơ khóc mãi
    Hãy lau khô đừng để lệ chảy tràn
    Bác không muốn ta chìm trong biển lệ khóc than
    Trước khi ngủ, Bác dặn dò tha thiết
    Vầng trán Bác in giấc mơ tuyệt đẹp!
    Hãy đọc trong mi mắt khép: nụ cười,
    Bác Hồ nằm, tay không để buông xuôi
    Đặt trước ngực như khi Người dạo mát.
    Ôi ta nhơ hai bàn tay của Bác
    Vỗ nhịp cho cả nước hát Kết Đoàn.
    Ngày mai đây khi giải phóng Miền Nam
    Cả nước hát, vắng bàn tay Bác vỗ…
    Ta đứng lặng trước giấc Người yên ngủ!
    Chúng ta hãy bước nhẹ chân, nhẹ nữa
    Trăng trăng ơi, hãy yên lặng cúi đầu…
    Trọn cuộc đời Bác có ngủ yên đâu
    Nay Bác ngủ, chúng ta canh giấc ngủ.

    Hỡi ai đó, từ Cà Mau về đủ
    Tạm dừng bên nhường bước bạn bè xa
    Hỏi có ai giàu hơn Bác Hồ ta
    Người chợp mắt, cả năm châu cùng đến
    Trên giường Bác, chúng tôi không thắp nến
    Đã có trăng sao ôm ấp quanh Người
    Bác yêu trăng như yêu một con người
    Trong thơ Bác, trăng với hoa là bạn
    Giao thừa tới từ nay đâu tiếng Bác
    Chúc đồng bào chiến sĩ, giọng ngân vang
    Giọng của Bác Hồ làm ấm cả không gian
    Nghìn thế hệ mai đây còn ấp ủ…

    Hỡi ai đó, xiết chặt thêm đội ngũ
    Người vẫy ta kia, môi Bác mỉm cười
    Bác giữa Ba Đình rực rỡ nắng tươi
    Trong tim óc chúng ta, Người vẫn sống
    Bác dẫu ngủ, kẻ thù đừng hy vọng
    Ánh sáng Hồ Chí Minh mãi mãi soi đời
    Bác thức tỉnh ta: giữ lấy kiếp người
    Ta thức tỉnh, nguyện bên Người vĩnh viễn
    Xin Bác ngủ giữa dòng đời lưu luyến
    Với Mác Lênin, giấc ngủ nghìn đời
    Chúng cháu canh giấc Bác ngủ, Bác Hồ ơi…

    …………………………………………………………………

    Nhớ về cha

    Con lại nhớ về Người Cha năm ấy
    Dẫu chưa lần con được thấy mặt Cha
    Người anh hùng vì đất nước xông pha
    Cha đã sống như loài hoa bất tử.

    Thời chiến tranh đã bao đêm không ngủ
    Thao thức hoài đếm đủ cả năm canh
    Lo cho dân được cuộc sống an lành
    Quên tuổi trẻ… tìm thanh bình cho nước.

    Người cũng từng có bao niềm mơ ước
    Về đời tư chung bước với bóng hồng
    Nhưng vì đâu Người chẳng thể chờ mong
    Khi đất nước còn trong làn khói lửa.

    Chiến tranh qua… cuộc đời Người hơn nửa
    Vẫn một mình… lo từng bữa cơm dân
    Người quên đi sức khỏe đã vơi dần
    Mà chỉ biết ân cần lo đất nước.

    Người là gương cho chúng con tiếp bước
    Dẫu bây giờ đất nước trọn niềm vui
    Nhớ về Cha lòng con thấy bùi ngùi
    Xin kính chúc Người an vui giấc ngủ.

    ……………………………………………………………..

    Bác Ơi

    Tiếng Bác gọi non sông Tổ Quốc
    Toàn nhân dân bó đuốc một lòng
    Giữ gìn mảnh đất Cha Ông
    Chưa đánh tan giặc quyết không trở về

    Bao lớp trẻ lời thề ghi khắc
    Giữ yên bình từ Bắc Vô Nam
    Đạn bom khói lửa ngập tràn
    Vững vàng tay súng gian nan chẳng sờn

    Tình gắn bó keo sơn một dải
    Quyết tiến lên giữ lại quê hương
    Lời ca theo khắp nẻo đường
    Tiếng Người vang vọng yêu thương dạt dào

    Nỗi nhớ Bác làm sao nguôi được
    Ngày tháng năm xuôi ngược dòng người
    Muôn ngàn màu sắc hoa tươi
    Về đây hội tụ bên Người kính yêu.

    ……………………………………………………….

    Trồng Cây Lại Nhớ Đến Người

    Nhớ năm ấy Bác trồng cây vú sữa
    Ấm tình Người chan chứa những yêu thương
    Miền Nam ơi xa biết mấy dặm đường
    Bác mong nhớ đêm trường nằm không ngủ

    Cây đã lớn trổ hoa đơm đầy nụ
    Công ơn Người âp ủ trái tim con
    Thời gian trôi bóng hình Bác mãi còn
    Trong nhân loại mốc son trang sử mới

    Ngày thống nhất lòng hân hoan phấn khởi
    Bài tuyên ngôn mang tới những niềm vui
    Chiến tranh qua chung tay đã đẩy lùi
    Nhìn cây lớn ngậm ngùi thương nhớ Bác.

    `\color{black}{text{Cáo BLINK.Olympia}}`

    Hok tốt nhé!

    Bình luận

Viết một bình luận