sưu tầm và chép lại một bài thơ viết về phong cảnh thiên nhiên con người sinh hoạt văn hóa truyền thống lịch sử quê hương ninh bình

sưu tầm và chép lại một bài thơ viết về phong cảnh thiên nhiên con người sinh hoạt văn hóa truyền thống lịch sử quê hương ninh bình

0 bình luận về “sưu tầm và chép lại một bài thơ viết về phong cảnh thiên nhiên con người sinh hoạt văn hóa truyền thống lịch sử quê hương ninh bình”

  1. 1.Ninh Bình quê mẹ

    Lời chào đón khắp miền đất nước
    Về Ninh Bình sơn cước cỏ lau
    Xưa kia Bộ Lĩnh đứng đầu
    Dẹp mười hai xứ hát câu an bình.

    Chùa Bái Đính tâm linh rộng mở
    Chốn phương xa cách trở ngại chi,
    Đồng tâm hướng phật độ trì
    Mang niềm an lạc những khi dối lòng.

    Cùng vẻ đẹp ẩn trong đất mẹ
    Đã một thời tuổi trẻ vang danh,
    Cố đô vững trãi gọi thành
    Núi cao giếng ngọc trong xanh nước thần.

    Tiếng thôn nữ nghe gần xao xuyến
    Vang vọng đâu một chuyến ngao du,
    Êm đềm trăng rọi sương mù
    Lá vàng rơi nhẹ mùa thu đã từng.

    Nhịp chân bước hãy dừng bến nhỏ
    Chốn cảnh quang mây gió đón chào
    Câu yêu, lời nhắn gửi trao
    Một lần hãy thử bước vào chốn đây.!!!

    2.Thơ tình Ninh Bình quê ta

    Cùng Em về với Ninh Bình
    Tràng An sơn thủy hữu tình làm sao
    Hoa Lư thành cũ năm nào
    Vua Đinh còn đó, áo bào còn đây

    Cùng lên Bái Đính chắp tay
    Tiếng chuông chùa vọng theo mây về trời
    Qua đèo Ba Dội nhớ người
    Hồn thơ còn mãi cho đời hoan ca

    Ai về Phát Diệm quê Ta
    Thăm nhà thờ đá thánh ca dặt dìu
    Nắng xanh ngọn núi Cánh Diều
    Nước Non, Non nước bao điều ước mong

    Thuyền ơi! Có nhớ Hoàng Long
    Sông quê chảy mãi xanh trong một đời
    Cúc Phương rừng thắm, hoa tươi
    Ninh Bình như gọi, như mời bốn phương.

    Bình luận
  2. Ấm tình quê hương

    Yên mô miền đất hiền hòa

    Biết bao gian khó đi qua đời người

    Hôm nay rộn dã tiếng cười

    Tưng bừng khởi sắc người người hân hoan,

    Một miền quê thật bình an

    Tình người tình đất chứa chan vẹn toàn

    Những thôn những xóm những làng

    Giờ đây to đẹp đàng hoàng hơn xưa,

    Nhớ thời lam lũ nắng mưa

    Thân cò lận lội sớm trưa nhọc nhằn

    Quê hương đất sỏi khô cằn

    Bạc vai áo mẹ nhọc nhằn thân cha.

    Nhưng rồi ngày ấy đã qua

    Yên mô vững bước đang đà đi lên

    Lòng người hòa thuận dưới trên

    Cái tình cái nghĩa vẹn bền thủy chung

    Xa quê hãy nhớ trùng phùng

    Yên mô yêu dấu vô cùng mến thương…./

    Bình luận

Viết một bình luận