Tả cảnh hoàng hôn ở quê em ( ko chép mạng )????????
0 bình luận về “Tả cảnh hoàng hôn ở quê em ( ko chép mạng )????????”
Dàn ý tả cảnh hoàng hôn trên quê em
I. Mở bài
Giới thiệu khái quát: Quê hương tôi rất đỗi bình dị và thân thương. Và tôi thích nhất là được ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên quê hương mình.
II. Thân bài
1. Tả bao quát cảnh hoàng hôn trên quê hương em
– Quê hương em đang vào mùa nào?
– Quê hương em có gì đặc biệt?
– Quê hương em có nét độc đáo gì?
2. Tả chi tiết cảnh hoàng hôn trên quê hương em
* Trước khi mặt trời lặn:
– Thiên nhiên:
Mặt trời đỏ lửng còn trên ngọn núi.
Mặt trời chiếu sáng trên cánh đồng thẳng tắp.
Những chú chim đi kiếm mồi cho buổi tối.
Những chú trâu vẫn còn mải mê gặm cỏ.
– Con người:
Những người nông dân vác cuốc ra về.
Những chú trâu vẫn còn mải mê gặm cỏ.
Những đứa trẻ chơi thả diều, chạy đuổi.
Những chú gà bắt đầu lên chuồng.
Những em học sinh đi học về trên đường làng quê.
* Khi mặt trời đã lặn:
– Thiên nhiên:
Mặt trời lặn, bầu trời dần tối lại.
Những con trâu cũng được về nhà.
Cánh đồng không một bóng người.
– Con người:
Mọi người đã về nhà chuẩn bị bữa ăn tối.
Nhìn xa xa lấp lánh ánh đèn của mọi nhà.
III. Kết bài
Một vài cảm nhận của người viết: Em rất yêu cảnh hoàng hôn trên quê hương em. Dù sau này lớn lên và di xa em cũng sẽ không bao giờ quên một cảnh đẹp này.
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Không khí buổi chiều dịu nhẹ hơn, không còn oi bức như buổi trưa. Bầu trời cao, những đám mây lững lờ trôi. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Làn gió nhẹ nhàng khẽ thổi. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt vời. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa rát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Trong làng, tiếng xe cộ tập nấp của những người đi làm về. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Quê hương thật đẹp biết bao. Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
ko chép mạng nha cho mik xin hay nhất 5 sao với cảm ơn chúc chủ tus học giỏi
Quê tôi là một vùng biển nghèo. Chỉ có gió Lào và cát trắng. Chỉ có mênh mông là biển xanh. Có lẽ vì thế mà những buổi chiều hoàng hôn ở đây cũng thật đặc biệt. Ngày ở vùng biển dường như cũng dài hơn ở những nơi khác. Tôi tin rằng quê tôi là nơi tiếp giáp giữa đất và trời nên mặt trời cứ dùng dằng, lưu luyến không muốn xa mặt đất. Hoàng hôn buông xuống bao giờ cũng muộn. Mặt trời về chiều cũng không giống như ở những vùng quê khác. Nó lừ lừ xuất hiện, đỏ như một khối cầu lửa khổng lồ treo lơ lửng trên mặt biển. Mặt trời toả ra những tia nắng màu đỏ thẫm lan tràn lên mặt nước. Mặt biển lúc này không có cái vẻ xanh dịu hiền, bình lặng mà độc một màu đỏ thẫm hung dữ. Gió như cũng mạnh hơn. Những hàng phi lao chắn cát xoã xượi trong gió. Gió làm tung cát mù mịt. Gió làm những đợt thuỷ triều xô mạnh vào bờ biển. Những cánh chim hải âu chao đảo trong những làn gió cuồng nhiệt của biển khơi. Hoàng hôn cứ dần dần chiếm lĩnh biển khơi. Nhưng cái vẻ hung dữ đó không kéo dài bao lâu. Rồi không hiểu sao tất cả nhanh chóng trở về trong yên lặng, mặt biển dần trở về bình yên. Những con sóng xô bờ mỗi lúc cũng một hiền lành hơn. Sóng cứ nhẹ nhàng, dịu dàng vỗ vào bờ cát như muốn xoa dịu những gì là bỏng rát. Những chú cá biển bắt đầu ngoi lên mặt nước để tận hưởng những khoảnh khắc cuối ngày. Một vài chú cá nhỏ nghịch ngợm nhảy vọt lên mặt nước như muốn hướng tới mặt trời. Ông mặt trời lại trở về nơi đã ra đi. Lúc này, một nửa người đã chìm xuống đại dương bao la, một nửa vẫn đỏ rực trên mặt nước như muốn ở lại với không trung. Cảnh tượng thật hùng vĩ; Mọi người trong làng bắt đầu rủ nhau ra bờ biển. Có người ra biển để tận hưởng những làn gió biển cuối ngày. Những đứa trẻ chạy dọc bờ biển nhặt những chú cá nhỏ bị sóng đánh dạt vào bờ. Xa xa, những chiếc thuyền đang trở về bờ sau một ngày đi biển đầy vất vả. Phía cuối trời, mặt trăng hình lưỡi liềm đang dần xuất hiện, nhẹ nhàng, bình lặng.
Dàn ý tả cảnh hoàng hôn trên quê em
I. Mở bài
Giới thiệu khái quát: Quê hương tôi rất đỗi bình dị và thân thương. Và tôi thích nhất là được ngắm nhìn cảnh hoàng hôn trên quê hương mình.
II. Thân bài
1. Tả bao quát cảnh hoàng hôn trên quê hương em
– Quê hương em đang vào mùa nào?
– Quê hương em có gì đặc biệt?
– Quê hương em có nét độc đáo gì?
2. Tả chi tiết cảnh hoàng hôn trên quê hương em
* Trước khi mặt trời lặn:
– Thiên nhiên:
– Con người:
* Khi mặt trời đã lặn:
– Thiên nhiên:
– Con người:
III. Kết bài
Một vài cảm nhận của người viết: Em rất yêu cảnh hoàng hôn trên quê hương em. Dù sau này lớn lên và di xa em cũng sẽ không bao giờ quên một cảnh đẹp này.
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Không khí buổi chiều dịu nhẹ hơn, không còn oi bức như buổi trưa. Bầu trời cao, những đám mây lững lờ trôi. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Làn gió nhẹ nhàng khẽ thổi. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt vời. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa rát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
Trong làng, tiếng xe cộ tập nấp của những người đi làm về. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
Quê hương thật đẹp biết bao. Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
ko chép mạng nha cho mik xin hay nhất 5 sao với cảm ơn chúc chủ tus học giỏi
Quê tôi là một vùng biển nghèo. Chỉ có gió Lào và cát trắng. Chỉ có mênh mông là biển xanh. Có lẽ vì thế mà những buổi chiều hoàng hôn ở đây cũng thật đặc biệt. Ngày ở vùng biển dường như cũng dài hơn ở những nơi khác. Tôi tin rằng quê tôi là nơi tiếp giáp giữa đất và trời nên mặt trời cứ dùng dằng, lưu luyến không muốn xa mặt đất. Hoàng hôn buông xuống bao giờ cũng muộn. Mặt trời về chiều cũng không giống như ở những vùng quê khác. Nó lừ lừ xuất hiện, đỏ như một khối cầu lửa khổng lồ treo lơ lửng trên mặt biển. Mặt trời toả ra những tia nắng màu đỏ thẫm lan tràn lên mặt nước. Mặt biển lúc này không có cái vẻ xanh dịu hiền, bình lặng mà độc một màu đỏ thẫm hung dữ. Gió như cũng mạnh hơn. Những hàng phi lao chắn cát xoã xượi trong gió. Gió làm tung cát mù mịt. Gió làm những đợt thuỷ triều xô mạnh vào bờ biển. Những cánh chim hải âu chao đảo trong những làn gió cuồng nhiệt của biển khơi. Hoàng hôn cứ dần dần chiếm lĩnh biển khơi. Nhưng cái vẻ hung dữ đó không kéo dài bao lâu. Rồi không hiểu sao tất cả nhanh chóng trở về trong yên lặng, mặt biển dần trở về bình yên. Những con sóng xô bờ mỗi lúc cũng một hiền lành hơn. Sóng cứ nhẹ nhàng, dịu dàng vỗ vào bờ cát như muốn xoa dịu những gì là bỏng rát. Những chú cá biển bắt đầu ngoi lên mặt nước để tận hưởng những khoảnh khắc cuối ngày. Một vài chú cá nhỏ nghịch ngợm nhảy vọt lên mặt nước như muốn hướng tới mặt trời. Ông mặt trời lại trở về nơi đã ra đi. Lúc này, một nửa người đã chìm xuống đại dương bao la, một nửa vẫn đỏ rực trên mặt nước như muốn ở lại với không trung. Cảnh tượng thật hùng vĩ; Mọi người trong làng bắt đầu rủ nhau ra bờ biển. Có người ra biển để tận hưởng những làn gió biển cuối ngày. Những đứa trẻ chạy dọc bờ biển nhặt những chú cá nhỏ bị sóng đánh dạt vào bờ. Xa xa, những chiếc thuyền đang trở về bờ sau một ngày đi biển đầy vất vả. Phía cuối trời, mặt trăng hình lưỡi liềm đang dần xuất hiện, nhẹ nhàng, bình lặng.
Chk bn hok tốt
Xin ctlhn