Tả cây gạo ở làng quê(hoặc tả cảnh trên cánh đồng lúa)
0 bình luận về “Tả cây gạo ở làng quê(hoặc tả cảnh trên cánh đồng lúa)”
Quê hương – hai tiếng giản dị mà nặng trĩu ân tình. Ai sinh ra chẳng có một quê hương – một bến đỗ cuộc đời. Quê hương là vòng tay yêu thương của cha mẹ, là câu chuyện bà kể hằng đêm, là cánh diều vi vu trong gió, là trò đuổi bắt tinh nghịch của lũ trẻ trong xóm,… Quê hương vốn rất đỗi bình dị, thân thương như thế. Với em, quê hương còn là hình ảnh một buổi sáng trên cánh đồng.
Bây giờ đã bắt đầu sang giữa mùa hạ. Cả thôn xóm bừng lên trong những ngày hè sôi nổi. Hôm nay, em dậy sớm hơn thường lệ, nhanh nhảu cùng mẹ ra đồng. Ngày hè vốn thế, vẫn còn sớm mà trời đã hửng sáng. Ông mặt trời vẫn còn ngái ngủ, mới chỉ kịp nhô mình khỏi rặng tre đầu làng. Nắng không gắt, không chói chang như độ giữa trưa. Những tia nắng dịu nhẹ, óng ánh như những sợi kim tuyến giăng mắc ở cành cây, kẽ lá, ẩn hiện trên mái đầu của các mẹ, các cô. Bầu trời cao, rộng với những đám mây lững thững trôi như còn chưa kịp tỉnh giấc. Cơn gió nồm nam thổi mát rượi. Gió như đang chơi trò đuổi bắt sớm mai, lúc ẩn, lúc hiện, lúc mơn man, lúc im lặng. Một không gian trong lành với hương hoa ngọc lan thoang thoảng đâu đây. Trong những tán cây rợp bóng ven đường, chim chào mào, sáo sậu đã kịp mình thức dậy, chúng cất lên những tiếng hót trong trẻo như bài nhạc chào ngày mới. Con sông nhỏ cạnh cánh đồng, từng đợt sóng nhỏ xô nhau, cá quẫy nước thích thú.
Em lon ton theo mẹ ra cánh đồng. Chao ôi! Một không gian rộng lớn làm sao! Nhìn từ xa, cánh đồng như dải lụa mềm vàng óng vắt chẳng biết đâu là cuối cùng. Điều đầu tiên em cảm nhận được chính là hương lúa chín quyện trong gió mát lành. Một mùi thơm dễ chịu, mùi của sự trù phú, ấm no. Những cây lúa chỉ cao chừng một mét đang oằn mình đỡ những bông lúa trĩu hạt như người mẹ vĩ đại ôm ấp đứa con thơ. Nắng vàng lấp lánh qua những bông lúa nặng trĩu. Chắc hẳn mùa này sẽ bội thu – em thầm nghĩ như thế khi đứng trước cánh đồng lúa chín bao la như thế. Xa xa, cánh cò trắng nào chao liệng bay. Dưới gốc lúa, chú ếch con nhảy qua bên này bên khác. Một khung cảnh quá đỗi nên thơ và làm lòng người khó cưỡng lại.
Đứng trước cánh đồng lúa chín, em như ngây ngất trước vẻ đẹp bình yên ấy. Em dạo quanh một vòng quanh thửa ruộng nhà mình, ngắm nghía thích thú. Ô kìa! Chú châu chấu, cào cào đang ẩn mình trong lá xanh. Dường như khung cảnh này làm em quên đi sự trôi chảy của thời gian. Mãi đến khi nắng vừa lên mạnh hơn, xôn xao tiếng nói cười của các bác nông dân ra đồng, em mới biết trời đã sáng thật rồi. Những nụ cười mãn nguyện của các bác nông dân khi đứng trước cánh đồng lúa, tiếng chim hót không ngừng trong những tán cây, cá từng đàn quẫy nước tung tăng ở dòng sông cạnh đó,… khiến em càng thêm yêu và tự hào về quê hương mình.
Em yêu cái cảm giác mỗi sớm thức giấc, lang thang từng bước ra cánh đồng làng, hít thở bầu không khí trong lành, đón nhận một ngày mới bắt đầu từ hương lúa chín ngọt ngào. Chợt đó, những câu thơ của Nguyễn Đình Thi như sống dậy trong em:
“Việt Nam đất nước ta ơi Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn?”
Mỗi lần nhớ về quê hương, trong đầu em lại hiện lên những hình ảnh thân thương của những cánh diều, đường làng, ngõ nhỏ, con đê, đặc biệt là hình ảnh cánh đồng lúa chín.
Kỳ nghỉ hè thường rơi vào khoảng thời gian lúa được thu hoạch, em về quê và ấn tượng ngay với những cánh đồng lúa chín trải dài vô tận, mênh mông bát ngát một màu vàng lốm đốm xanh. Một cánh đồng với những thửa ruộng to nhỏ xen kẽ nhau, những bờ ruộng đã chia cắt cánh đồng giống như một bàn cờ với nhiều ô to nhỏ khác nhau. Nhìn từ xa một mảnh ruộng có vẻ nhỏ nhưng khi đến gần lại to bằng cả mẫu ruộng, lúa sai trĩu bông, bông lúa nặng hạt cong như hình lưỡi liềm khẽ đung đưa khi có gió thổi. Đi trên cánh đồng lúa chín em cảm nhận được mùi thơm của lúa chín, nghe được âm thanh rì rào, xào xạc của thân lúa cọ vào nhau, phải thật yên bình mới có thể cảm nhận được những âm thanh đó. Thi thoảng lại có những con chim từ trong ruộng lúa lao lên trên không trung, chắc hẳn chúng đã làm tổ trong đám lúa, hoặc tìm kiếm thức ăn, những con chim chiền chiện không ngừng hót và nhặt thóc rơi vãi trên đường chở lúa của người dân. Khung cảnh làng quê với cánh đồng lúa chín thật yên bình, trù phú.
Quê hương – hai tiếng giản dị mà nặng trĩu ân tình. Ai sinh ra chẳng có một quê hương – một bến đỗ cuộc đời. Quê hương là vòng tay yêu thương của cha mẹ, là câu chuyện bà kể hằng đêm, là cánh diều vi vu trong gió, là trò đuổi bắt tinh nghịch của lũ trẻ trong xóm,… Quê hương vốn rất đỗi bình dị, thân thương như thế. Với em, quê hương còn là hình ảnh một buổi sáng trên cánh đồng.
Bây giờ đã bắt đầu sang giữa mùa hạ. Cả thôn xóm bừng lên trong những ngày hè sôi nổi. Hôm nay, em dậy sớm hơn thường lệ, nhanh nhảu cùng mẹ ra đồng. Ngày hè vốn thế, vẫn còn sớm mà trời đã hửng sáng. Ông mặt trời vẫn còn ngái ngủ, mới chỉ kịp nhô mình khỏi rặng tre đầu làng. Nắng không gắt, không chói chang như độ giữa trưa. Những tia nắng dịu nhẹ, óng ánh như những sợi kim tuyến giăng mắc ở cành cây, kẽ lá, ẩn hiện trên mái đầu của các mẹ, các cô. Bầu trời cao, rộng với những đám mây lững thững trôi như còn chưa kịp tỉnh giấc. Cơn gió nồm nam thổi mát rượi. Gió như đang chơi trò đuổi bắt sớm mai, lúc ẩn, lúc hiện, lúc mơn man, lúc im lặng. Một không gian trong lành với hương hoa ngọc lan thoang thoảng đâu đây. Trong những tán cây rợp bóng ven đường, chim chào mào, sáo sậu đã kịp mình thức dậy, chúng cất lên những tiếng hót trong trẻo như bài nhạc chào ngày mới. Con sông nhỏ cạnh cánh đồng, từng đợt sóng nhỏ xô nhau, cá quẫy nước thích thú.
Em lon ton theo mẹ ra cánh đồng. Chao ôi! Một không gian rộng lớn làm sao! Nhìn từ xa, cánh đồng như dải lụa mềm vàng óng vắt chẳng biết đâu là cuối cùng. Điều đầu tiên em cảm nhận được chính là hương lúa chín quyện trong gió mát lành. Một mùi thơm dễ chịu, mùi của sự trù phú, ấm no. Những cây lúa chỉ cao chừng một mét đang oằn mình đỡ những bông lúa trĩu hạt như người mẹ vĩ đại ôm ấp đứa con thơ. Nắng vàng lấp lánh qua những bông lúa nặng trĩu. Chắc hẳn mùa này sẽ bội thu – em thầm nghĩ như thế khi đứng trước cánh đồng lúa chín bao la như thế. Xa xa, cánh cò trắng nào chao liệng bay. Dưới gốc lúa, chú ếch con nhảy qua bên này bên khác. Một khung cảnh quá đỗi nên thơ và làm lòng người khó cưỡng lại.
Đứng trước cánh đồng lúa chín, em như ngây ngất trước vẻ đẹp bình yên ấy. Em dạo quanh một vòng quanh thửa ruộng nhà mình, ngắm nghía thích thú. Ô kìa! Chú châu chấu, cào cào đang ẩn mình trong lá xanh. Dường như khung cảnh này làm em quên đi sự trôi chảy của thời gian. Mãi đến khi nắng vừa lên mạnh hơn, xôn xao tiếng nói cười của các bác nông dân ra đồng, em mới biết trời đã sáng thật rồi. Những nụ cười mãn nguyện của các bác nông dân khi đứng trước cánh đồng lúa, tiếng chim hót không ngừng trong những tán cây, cá từng đàn quẫy nước tung tăng ở dòng sông cạnh đó,… khiến em càng thêm yêu và tự hào về quê hương mình.
Em yêu cái cảm giác mỗi sớm thức giấc, lang thang từng bước ra cánh đồng làng, hít thở bầu không khí trong lành, đón nhận một ngày mới bắt đầu từ hương lúa chín ngọt ngào. Chợt đó, những câu thơ của Nguyễn Đình Thi như sống dậy trong em:
“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn?”
Mỗi lần nhớ về quê hương, trong đầu em lại hiện lên những hình ảnh thân thương của những cánh diều, đường làng, ngõ nhỏ, con đê, đặc biệt là hình ảnh cánh đồng lúa chín.
Kỳ nghỉ hè thường rơi vào khoảng thời gian lúa được thu hoạch, em về quê và ấn tượng ngay với những cánh đồng lúa chín trải dài vô tận, mênh mông bát ngát một màu vàng lốm đốm xanh. Một cánh đồng với những thửa ruộng to nhỏ xen kẽ nhau, những bờ ruộng đã chia cắt cánh đồng giống như một bàn cờ với nhiều ô to nhỏ khác nhau. Nhìn từ xa một mảnh ruộng có vẻ nhỏ nhưng khi đến gần lại to bằng cả mẫu ruộng, lúa sai trĩu bông, bông lúa nặng hạt cong như hình lưỡi liềm khẽ đung đưa khi có gió thổi. Đi trên cánh đồng lúa chín em cảm nhận được mùi thơm của lúa chín, nghe được âm thanh rì rào, xào xạc của thân lúa cọ vào nhau, phải thật yên bình mới có thể cảm nhận được những âm thanh đó. Thi thoảng lại có những con chim từ trong ruộng lúa lao lên trên không trung, chắc hẳn chúng đã làm tổ trong đám lúa, hoặc tìm kiếm thức ăn, những con chim chiền chiện không ngừng hót và nhặt thóc rơi vãi trên đường chở lúa của người dân. Khung cảnh làng quê với cánh đồng lúa chín thật yên bình, trù phú.
~Học Tốt~
Vote mik 5 sao và ctlhn nhé.
@Vyy