Suốt bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa đều có một đặc điểm, một thứ lôi cuốn con người ta. Và mùa xuân, có bao nhiêu là niềm vui bất tận với mọi thứ. Tụi trẻ con trong xóm chúng tôi chỉ chờ đến mùa xuân thôi, chờ đến khi khắp nơi được trang trí bởi những giây đèn nhấp nháy, tới khi không khí hanh nẻ khó chịu mà ấm áp bao phủ khắp nơi để đi chúc Tết cùng nhau, cùng đi dạo vòng quanh chợ Tết nhưng tôi thích nhất vẫn là đi chợ Tết.
Trong các chợ Tết thì tôi thích nhất là đi tới chợ Thiên Hòa. Chợ ở đây nhộn nhịp, ồn ào và đầy ắp tiếng nói, cười. Bầu trời xanh thẳm, trong lành những đám mây trắng nhẹ nhàng bay như những chiếc kẹo bông được ai đó treo lên bâu trời. Hai bên đường là những sạp chợ xếp san sát nhau sen kẽ những cái cây xanh, được ánh nắng mặt trời tinh nghịch lướt qua, khiến con đường có những đốm sáng dịu dàng. Không khí buổi sáng thật trong lành, mát mẻ làm sao. Hai bên đường, những sạp chợ đã đầy áp người mua, người bán. Họ đứng quay quần để xem hàng hay đơn giản là chỉ đi lướt qua. Trên những cái sạp chợ ấy, được bày bán bao nhiêu là đồ như là: quần áo, bánh kẹo, giày dép, hoa quả sấy, … cứ nhìn là lại muốn mua hết về. Chợ được trang trí thật thơ mộng bởi những chiếc đèn lồng đủ màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng được treo lơ lửng trên không trung.
Một đứa đam mê đồ ăn như tôi thì chẳng bao giờ có thể không bị thu hút bởi quầy đồ ăn của cô Hai. Cái quầy đồ ăn nhỏ xíu đã theo cô suốt bao nhiêu năm nay, cả khi vào những ngày nắng nóng mùa hè, những ngày lạnh lẽo của mùa đông bây giờ lại là những ngày nắng ấm áp của mùa xuân. Bây giờ, nó đã được cô tân trang thêm một cái hình dán câu chúc ngày Tết màu đỏ thắm càng thêm sự may mắn. Và tụi bạn chúng tôi thì không để ý đến nó lắm, tập trung toàn bộ tâm trí vào số cá viên, bò viên, gà viên và chả cá bên trong. Khói nóng bốc lên nghi ngút lại được ngửi mùi hương thơm lừng của thức ăn, xe đồ ăn nhỏ của cô Hai bị chúng tôi và các vị khách khác vây kím mít. Đồ ăn ngon, nhiều mà giá cả phải chăng, được cả vị chủ của nó là cô Hai thì rất dễ gần và vui tính nên cứ đến chợ Thiên Hòa là không ai không biết đến quầy đồ ăn của cô.
Ngay gần đó cũng là một quán đồ ăn vặt cũng không kém phần đông đúc đó là quán bánh chú Chuyển. Đó là một quán ăn nhỏ, trông cũng ấm áp và đồ ăn thì ngon thôi rồi. Trước của quán là hai chậu quất nhỏ xinh xắn càng làm tăng thêm không khí ngày Tết. Đồ bán chủ yếu là các loại hao quả sấy nho khô, xoài sấy, táo khô,… Chú cũng thân thiện lắm, lúc bán cho chúng tôi thì vừa hỏi chuyện rồi lại tặng thêm ít bành rồi lì xì cho mấy đứa nên đứa nào cũng mến chú. Việc thường làm vào mỗi kì nghỉ Tết là sau khi đi chúc Tết với họ hàng thì mấy đứa tụ tập lại ra chợ chơi với cô Hai và chú Chuyển rồi mua ủng hộ cô chú ít đồ.
Con đường nhỏ giữa chợ cũng đông đúc hơn hẳn. Khắp nơi đều là người với người, họ đều khoác trên mình những bộ quần áo đẹp đẽ, trang nhã để dạo chơi trên khắp khu chợ nhỏ. Họ vừa đi vừa nói cười rộn rã. Giữa dòng người đông đúc, tôi thấy một tốp bạn học cũng như chúng tôi, cùng nhau vui đùa, cùng nhau nói chuyện y hệt nhưng chúng tôi chỉ khác họ lớn hơn, ở tuổi vị thành niên rồi. Tuy đã lớn nhưng dường như họ không quên vui đùa, trêu trọc nên la hét đuổi nhau ầm ĩ.
“Kia có tính là cơm chó không?”
“Gì?”
“Hai anh chị đang đánh nhau đó!” Vất cho con bạn một ánh nhìn ghét bỏ tôi đi về phía quán ăn của chú Chuyển cùng lũ bạn tốt.
“Nhanh lên, đi ăn đi! Bớt xem ngôn tình thôi.“
“Đi thì đi.”
Chợ Tết luôn là thứ chúng tôi thích nhất vào mùa xuân. Nó là tuổi thơ tôi, là những kỉ niệm đáng nhớ với lũ bạn tốt, là một hoạt động nhỏ mà đầy ắp niềm vui. Mong rằng, cho dù khi tôi và lũ bạn trưởng thành rồi thì đi chợ Tết vẫn là hoạt động mà chúng tôi vẫn làm khi xuân về.
Phần chữ in đậm phía trên bạn không cần tham khảo cũng được nhé!
Đây ạ, vote 5* nhé
@nguynyen
Bài làm:
Suốt bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mỗi mùa đều có một đặc điểm, một thứ lôi cuốn con người ta. Và mùa xuân, có bao nhiêu là niềm vui bất tận với mọi thứ. Tụi trẻ con trong xóm chúng tôi chỉ chờ đến mùa xuân thôi, chờ đến khi khắp nơi được trang trí bởi những giây đèn nhấp nháy, tới khi không khí hanh nẻ khó chịu mà ấm áp bao phủ khắp nơi để đi chúc Tết cùng nhau, cùng đi dạo vòng quanh chợ Tết nhưng tôi thích nhất vẫn là đi chợ Tết.
Trong các chợ Tết thì tôi thích nhất là đi tới chợ Thiên Hòa. Chợ ở đây nhộn nhịp, ồn ào và đầy ắp tiếng nói, cười. Bầu trời xanh thẳm, trong lành những đám mây trắng nhẹ nhàng bay như những chiếc kẹo bông được ai đó treo lên bâu trời. Hai bên đường là những sạp chợ xếp san sát nhau sen kẽ những cái cây xanh, được ánh nắng mặt trời tinh nghịch lướt qua, khiến con đường có những đốm sáng dịu dàng. Không khí buổi sáng thật trong lành, mát mẻ làm sao. Hai bên đường, những sạp chợ đã đầy áp người mua, người bán. Họ đứng quay quần để xem hàng hay đơn giản là chỉ đi lướt qua. Trên những cái sạp chợ ấy, được bày bán bao nhiêu là đồ như là: quần áo, bánh kẹo, giày dép, hoa quả sấy, … cứ nhìn là lại muốn mua hết về. Chợ được trang trí thật thơ mộng bởi những chiếc đèn lồng đủ màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng được treo lơ lửng trên không trung.
Một đứa đam mê đồ ăn như tôi thì chẳng bao giờ có thể không bị thu hút bởi quầy đồ ăn của cô Hai. Cái quầy đồ ăn nhỏ xíu đã theo cô suốt bao nhiêu năm nay, cả khi vào những ngày nắng nóng mùa hè, những ngày lạnh lẽo của mùa đông bây giờ lại là những ngày nắng ấm áp của mùa xuân. Bây giờ, nó đã được cô tân trang thêm một cái hình dán câu chúc ngày Tết màu đỏ thắm càng thêm sự may mắn. Và tụi bạn chúng tôi thì không để ý đến nó lắm, tập trung toàn bộ tâm trí vào số cá viên, bò viên, gà viên và chả cá bên trong. Khói nóng bốc lên nghi ngút lại được ngửi mùi hương thơm lừng của thức ăn, xe đồ ăn nhỏ của cô Hai bị chúng tôi và các vị khách khác vây kím mít. Đồ ăn ngon, nhiều mà giá cả phải chăng, được cả vị chủ của nó là cô Hai thì rất dễ gần và vui tính nên cứ đến chợ Thiên Hòa là không ai không biết đến quầy đồ ăn của cô.
Ngay gần đó cũng là một quán đồ ăn vặt cũng không kém phần đông đúc đó là quán bánh chú Chuyển. Đó là một quán ăn nhỏ, trông cũng ấm áp và đồ ăn thì ngon thôi rồi. Trước của quán là hai chậu quất nhỏ xinh xắn càng làm tăng thêm không khí ngày Tết. Đồ bán chủ yếu là các loại hao quả sấy nho khô, xoài sấy, táo khô,… Chú cũng thân thiện lắm, lúc bán cho chúng tôi thì vừa hỏi chuyện rồi lại tặng thêm ít bành rồi lì xì cho mấy đứa nên đứa nào cũng mến chú. Việc thường làm vào mỗi kì nghỉ Tết là sau khi đi chúc Tết với họ hàng thì mấy đứa tụ tập lại ra chợ chơi với cô Hai và chú Chuyển rồi mua ủng hộ cô chú ít đồ.
Con đường nhỏ giữa chợ cũng đông đúc hơn hẳn. Khắp nơi đều là người với người, họ đều khoác trên mình những bộ quần áo đẹp đẽ, trang nhã để dạo chơi trên khắp khu chợ nhỏ. Họ vừa đi vừa nói cười rộn rã. Giữa dòng người đông đúc, tôi thấy một tốp bạn học cũng như chúng tôi, cùng nhau vui đùa, cùng nhau nói chuyện y hệt nhưng chúng tôi chỉ khác họ lớn hơn, ở tuổi vị thành niên rồi. Tuy đã lớn nhưng dường như họ không quên vui đùa, trêu trọc nên la hét đuổi nhau ầm ĩ.
“Kia có tính là cơm chó không?”
“Gì?”
“Hai anh chị đang đánh nhau đó!” Vất cho con bạn một ánh nhìn ghét bỏ tôi đi về phía quán ăn của chú Chuyển cùng lũ bạn tốt.
“Nhanh lên, đi ăn đi! Bớt xem ngôn tình thôi.“
“Đi thì đi.”
Chợ Tết luôn là thứ chúng tôi thích nhất vào mùa xuân. Nó là tuổi thơ tôi, là những kỉ niệm đáng nhớ với lũ bạn tốt, là một hoạt động nhỏ mà đầy ắp niềm vui. Mong rằng, cho dù khi tôi và lũ bạn trưởng thành rồi thì đi chợ Tết vẫn là hoạt động mà chúng tôi vẫn làm khi xuân về.
Phần chữ in đậm phía trên bạn không cần tham khảo cũng được nhé!