Tả sân trường lúc hè về
Ai làm tốt mọi mình sẽ votes cho
0 bình luận về “Tả sân trường lúc hè về
Ai làm tốt mọi mình sẽ votes cho”
Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò.
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cũng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày tạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.
” Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền ……………………………………”
Lại là một buổi sáng đẹp trời, chúng em lại cắp sách tới trường để đón chảo tiết học cuối cùng của một năm
Lúc này, sân trường còn vắng. Chưa ai đến đây, nhưng khác hẳn với mùa động, một bầu không khí thật mát mẻ. Bầu trời trong xanh, ít mây, chim chóc hót líu lo như kéo gọi một ngày mới đầy vui vẻ. Dưới sân, những chiếc xích đu đu nhè nhẹ theo từng cơn gió nhẹ, man mát thổi về từ một nơi xa xa. Bên những dãy nhà cao tầng, những hàng cây xanh bóng mát cũng đu nhè nhẹ theo tiếng gió vi vu. Những bông hoa phượng nhỏ nhắn, trên nhưng tán cây cao như những con bươm bướm rập rờn giữa một khoẳng trời mênh mông rộng lớn đầy một màu sắc xanh tươi mát. Rồi ông mặt trời dần dần thức dậy sau một đêm ngủ thật ngon lành. Bác từ từ dém chiếc chăn mây ra tỏa ánh nắng ấm áp xuống muôn loài. Ánh nắng tràn qua các con đường, bơi ra giữa khoản sân trường một màu nắng chói chang mà cũng thật đẹp. Sân trường như được ông mặt trời tô thêm một màu vàng rực rỡ của một ngày nắng mới. Ánh nắng xuyên qua cành cây, kẽ lá như những đồng tiền vàngư dưới những bóng cây nho nhỏ. Hạt sương vì được ánh nắng chiếu sáng nên đã thêu nên một chiếc áo lấp lánh anh nắng.
Rồi đâu đó, những tiếng vang vọng của những bạn học sinh từ ngoài cổng vào. Cả sân trường rộn rã tiếng cười nói của các bạn ấy, vui tươi mà sao thật ngây thơ và hồn nhiên.
Ngày bế mạc đã đến, tôi vẫn không thể quên được hình ảnh một mái trường đầy thân mến
Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò.
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cũng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày tạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.
” Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
……………………………………”
Lại là một buổi sáng đẹp trời, chúng em lại cắp sách tới trường để đón chảo tiết học cuối cùng của một năm
Lúc này, sân trường còn vắng. Chưa ai đến đây, nhưng khác hẳn với mùa động, một bầu không khí thật mát mẻ. Bầu trời trong xanh, ít mây, chim chóc hót líu lo như kéo gọi một ngày mới đầy vui vẻ. Dưới sân, những chiếc xích đu đu nhè nhẹ theo từng cơn gió nhẹ, man mát thổi về từ một nơi xa xa. Bên những dãy nhà cao tầng, những hàng cây xanh bóng mát cũng đu nhè nhẹ theo tiếng gió vi vu. Những bông hoa phượng nhỏ nhắn, trên nhưng tán cây cao như những con bươm bướm rập rờn giữa một khoẳng trời mênh mông rộng lớn đầy một màu sắc xanh tươi mát. Rồi ông mặt trời dần dần thức dậy sau một đêm ngủ thật ngon lành. Bác từ từ dém chiếc chăn mây ra tỏa ánh nắng ấm áp xuống muôn loài. Ánh nắng tràn qua các con đường, bơi ra giữa khoản sân trường một màu nắng chói chang mà cũng thật đẹp. Sân trường như được ông mặt trời tô thêm một màu vàng rực rỡ của một ngày nắng mới. Ánh nắng xuyên qua cành cây, kẽ lá như những đồng tiền vàngư dưới những bóng cây nho nhỏ. Hạt sương vì được ánh nắng chiếu sáng nên đã thêu nên một chiếc áo lấp lánh anh nắng.
Rồi đâu đó, những tiếng vang vọng của những bạn học sinh từ ngoài cổng vào. Cả sân trường rộn rã tiếng cười nói của các bạn ấy, vui tươi mà sao thật ngây thơ và hồn nhiên.
Ngày bế mạc đã đến, tôi vẫn không thể quên được hình ảnh một mái trường đầy thân mến