tả về bạn thân
nhớ tả về con trai viết hay nha đó
viết 2 mặt giấy kiểm tra
0 bình luận về “tả về bạn thân
nhớ tả về con trai viết hay nha đó
viết 2 mặt giấy kiểm tra”
Ta đi bên nhau chung con đường Bao nhiêu chông gai bao vui buồn Bao nhiêu kỷ niệm tình bạn mãi cùng nhau khắc ghi Luôn mang trong tim không xa rời Nhớ mãi năm tháng bên nhau một thời
Đó là những câu hát vô cùng cảm động trong ca khúc Tình bạn mãi mãi – một trong những ca khúc mà em yêu thích nhất. Mỗi khi câu hát ấy vang lên, em lại nhớ ngay đến người bạn tốt của mình – Minh Lan.
Minh Lan là con lai giữa Trung Quốc và Việt Nam, vì thế ở cậu ấy có nhiều đặc điểm rất thú vị. Minh Lan có thân hình mảnh mai, cao ráo, với làn da trắng hồng, mịn màng. Cậu ấy có mái tóc đen dài đến ngang lưng, mượt mà như tơ lụa. Khuôn mặt hình trái xoan, nhỏ như một chiếc lá bàng già. Đặc biệt cậu ấy có đôi mắt một mí, khá nhỏ. Mỗi khi ngạc nhiên hay bất ngờ mới mở to ra. Thế nên, nhiều khi nhìn Lan cười, em lại tưởng như cậu ấy nhắm tịt cả mắt lại. Minh Lan là một người bạn rất hiền lành và tốt bụng. Chơi cùng cậu ấy suốt mấy năm nay, em chưa thấy cậu ấy quát mắng hay nói xấu ai bao giờ. Lúc nào Lan cũng điềm đạm, dịu dàng, là hình mẫu cho những bạn gái trong lớp.
Suốt bao năm đi học, Minh Lan luôn là học sinh giỏi, nằm trong top đầu của trường. Mỗi ngày, Lan luôn chăm chỉ học tập, không chút nào sao nhãng hay tự mãn về điểm số của mình. Chính vì thế mà thầy cô ai cũng yêu quý cậu ấy. Mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, là Lan lại đọc sách. Cậu ấy mê đọc sách lắm. Có lần Lan nói với em rằng, sách là người bạn thân thứ hai của cậu ấy, chỉ xếp sau em mà thôi. Trong phòng của Lan, có một giá sách rất lớn, trên đó xếp đầy các loại sách báo, cũ có, mới có. Nhưng điểm chung của chúng là đều đã được bọc và xếp rất cẩn thận. Chính vì thích đọc sách, nên Minh Lan giống như là một cuốn bách khoa toàn thư vậy, dù là chủ đề gì thì cậu ấy cũng có thể nói được.
Hồi ấy có lần em mượn từ Lan một cuốn sách rất hay về thế giới động vật. Đó là một cuốn sách có bìa rất đẹp, giá tiền cũng rất đắt. Lan bảo đó là cuốn sách do bố cậu ấy mua lúc đi công tác. Quyển sách ấy được Lan ưu ái để vào trong một chiếc hộp kính, để trên cùng giá sách. Hôm ấy, nài nỉ mãi Lan mới cho em mang về nhà đọc. Lúc em chuẩn bị về, Lan còn nhắc đi nhắc lại rằng phải thật cẩn thận, không được làm dơ. Và em vẫn giữ nguyên lời hứa ấy. Đến cuối tuần sau đó, em mang sách sang trả cho Lan. Tuy nhiên, trên đường đi, tự nhiên có mưa dông. Em lại không mang áo mưa theo, thế là em che cuốn sách vào lòng, đội mưa chạy đến nhà Lan. Khi đến nơi, em gần như ướt hết, nhưng cuốn sách thì vẫn nguyên vẹn. Em vô cùng sung sướng đem sách đưa cho Lan. Em tưởng rằng Lan sẽ rất vui khi sách còn nguyên vẹn. Thế nhưng, cậu ấy đã đặt cuốn sách lên bàn rồi chạy vội đi lấy khăn, lấy áo cho em thay. Vừa lau vừa nói: “Đồ ngốc này, sao cậu lại không lấy sách mà che lên đầu chứ? Để vậy bị cảm lạnh thì biết làm sao!”. Nghe vậy, em liền cười: “Thì tại mình sợ sách dính nước sẽ hỏng chứ sao”. Ngay lập tức, Lan nhéo em một cái đau điếng: “Hỏng thì hỏng, sách sao quý bằng cậu được”. Câu nói và vẻ mặt hôm ấy của Lan đến hôm nay em vẫn còn nhớ rõ. Chính câu nói ấy đã giúp em hiểu rõ được tình bạn thân thiết mà Lan dành cho Mình. Cũng từ hôm ấy, đối với em, Lan chính là người bạn thân thiết nhất mà không ai có thể thay thế được.
Em hi vọng rằng, tình bạn của em và Minh Lan sẽ mãi luôn bền chặt, thân thiết, giống như những câu ca trong bài Sát cánh bên nhau:
Một điều ước tuy thật nhỏ bé, ta sẽ ước có nhau suốt đời. Tình bạn sẽ mãi mãi không phai, không phai bạn ơi.
Ta đi bên nhau chung con đường
Bao nhiêu chông gai bao vui buồn
Bao nhiêu kỷ niệm tình bạn mãi cùng nhau khắc ghi
Luôn mang trong tim không xa rời
Nhớ mãi năm tháng bên nhau một thời
Đó là những câu hát vô cùng cảm động trong ca khúc Tình bạn mãi mãi – một trong những ca khúc mà em yêu thích nhất. Mỗi khi câu hát ấy vang lên, em lại nhớ ngay đến người bạn tốt của mình – Minh Lan.
Minh Lan là con lai giữa Trung Quốc và Việt Nam, vì thế ở cậu ấy có nhiều đặc điểm rất thú vị. Minh Lan có thân hình mảnh mai, cao ráo, với làn da trắng hồng, mịn màng. Cậu ấy có mái tóc đen dài đến ngang lưng, mượt mà như tơ lụa. Khuôn mặt hình trái xoan, nhỏ như một chiếc lá bàng già. Đặc biệt cậu ấy có đôi mắt một mí, khá nhỏ. Mỗi khi ngạc nhiên hay bất ngờ mới mở to ra. Thế nên, nhiều khi nhìn Lan cười, em lại tưởng như cậu ấy nhắm tịt cả mắt lại. Minh Lan là một người bạn rất hiền lành và tốt bụng. Chơi cùng cậu ấy suốt mấy năm nay, em chưa thấy cậu ấy quát mắng hay nói xấu ai bao giờ. Lúc nào Lan cũng điềm đạm, dịu dàng, là hình mẫu cho những bạn gái trong lớp.
Suốt bao năm đi học, Minh Lan luôn là học sinh giỏi, nằm trong top đầu của trường. Mỗi ngày, Lan luôn chăm chỉ học tập, không chút nào sao nhãng hay tự mãn về điểm số của mình. Chính vì thế mà thầy cô ai cũng yêu quý cậu ấy. Mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, là Lan lại đọc sách. Cậu ấy mê đọc sách lắm. Có lần Lan nói với em rằng, sách là người bạn thân thứ hai của cậu ấy, chỉ xếp sau em mà thôi. Trong phòng của Lan, có một giá sách rất lớn, trên đó xếp đầy các loại sách báo, cũ có, mới có. Nhưng điểm chung của chúng là đều đã được bọc và xếp rất cẩn thận. Chính vì thích đọc sách, nên Minh Lan giống như là một cuốn bách khoa toàn thư vậy, dù là chủ đề gì thì cậu ấy cũng có thể nói được.
Hồi ấy có lần em mượn từ Lan một cuốn sách rất hay về thế giới động vật. Đó là một cuốn sách có bìa rất đẹp, giá tiền cũng rất đắt. Lan bảo đó là cuốn sách do bố cậu ấy mua lúc đi công tác. Quyển sách ấy được Lan ưu ái để vào trong một chiếc hộp kính, để trên cùng giá sách. Hôm ấy, nài nỉ mãi Lan mới cho em mang về nhà đọc. Lúc em chuẩn bị về, Lan còn nhắc đi nhắc lại rằng phải thật cẩn thận, không được làm dơ. Và em vẫn giữ nguyên lời hứa ấy. Đến cuối tuần sau đó, em mang sách sang trả cho Lan. Tuy nhiên, trên đường đi, tự nhiên có mưa dông. Em lại không mang áo mưa theo, thế là em che cuốn sách vào lòng, đội mưa chạy đến nhà Lan. Khi đến nơi, em gần như ướt hết, nhưng cuốn sách thì vẫn nguyên vẹn. Em vô cùng sung sướng đem sách đưa cho Lan. Em tưởng rằng Lan sẽ rất vui khi sách còn nguyên vẹn. Thế nhưng, cậu ấy đã đặt cuốn sách lên bàn rồi chạy vội đi lấy khăn, lấy áo cho em thay. Vừa lau vừa nói: “Đồ ngốc này, sao cậu lại không lấy sách mà che lên đầu chứ? Để vậy bị cảm lạnh thì biết làm sao!”. Nghe vậy, em liền cười: “Thì tại mình sợ sách dính nước sẽ hỏng chứ sao”. Ngay lập tức, Lan nhéo em một cái đau điếng: “Hỏng thì hỏng, sách sao quý bằng cậu được”. Câu nói và vẻ mặt hôm ấy của Lan đến hôm nay em vẫn còn nhớ rõ. Chính câu nói ấy đã giúp em hiểu rõ được tình bạn thân thiết mà Lan dành cho Mình. Cũng từ hôm ấy, đối với em, Lan chính là người bạn thân thiết nhất mà không ai có thể thay thế được.
Em hi vọng rằng, tình bạn của em và Minh Lan sẽ mãi luôn bền chặt, thân thiết, giống như những câu ca trong bài Sát cánh bên nhau:
Một điều ước tuy thật nhỏ bé, ta sẽ ước có nhau suốt đời.
Tình bạn sẽ mãi mãi không phai, không phai bạn ơi.