0 bình luận về “Tả về cảnh sân trường em vào giờ ra chơi.”
Không biết từ bao giờ mái trường được mệnh danh là ngôi nhà thứ hai của chũng ta. Thầy cô cũng như cha mẹ, bạn bè là anh em, cũng được coi như là gia đình. Nhớ đến ngôi trường thì không chỉ nhớ đến những giờ học, giờ ra chơi cũng đc liệt kê trong đó như là một thứ “đặc sản” ngon lành hấp dẫn những học sinh.
Chắc hẳn ai cũng hiểu cái cảm giác khi đang ngồi trong lớp thì có tiếng trống ” tùng, tùng, tùng “vang lên- báo hiệu giờ ra chơi bắt đầu. Những học sinh hào hứng lao ra sân trường với vẻ mặt vui tươi. Sân trường như khoac lên mình một chiếc áo mới, vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn. Những tia nắng vàng ươm ấm áp xuyên qua tán lá xanh rì rào trong gió, chiếu xuống sân trường. Những cơn gió thoảng nhè nhẹ trong không trung, có lúc lại thổi thật to thổi bay những chiếc lá là nhỏ li ti tạo thành “cơn mưa lá”, những chiếc lá ấy màu vàng rơi xuống như tuyết tạo nên một màu sắc đẹp tuyệt. Nhiều khi sân trường thật im ắng có thể nghe tiếng chim líu lo chuyền cành. Gió thoang thoảng mang theo hongw thơm của chùm hoa nhài cuối sân. Ở phía cây cổ thụ, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Những chiếc dây đủ màu sắc cứ đưa lên lại vòng xuống tạo thành những vòng tròn liên hồi.Giữa sân trường có một tốp bạn đang chơi những trò chơi dân gian như ô ăn quan, bịt mắt bắt dê, trốn tìm. Ai ai cũng rất khéo léo, nhanh nhạy trong trò chơi của mình. Nhìn sang bãi cỏ trong khuôn viên trường, hai đội bóng đến từ hai lớp 7/2 và 7/3 đang tham gia thi đấu. Nhìn ai cũng như các cầu thủ thực sự. Cùng với lối đá kĩ thuật, nhiều lần các bạn đã ghi được những bàn thắng đẹp mắt, trong tiếng reo hò cổ vũ của các cổ động viên. Dưới những bóng cây mát rượi, phủ màu xanh các bạn đang trò chuyện vui vẻ. Một vài bạn đang say sưa trong những cuốn sách lí thú và bổ ích.Tiếng trống đã báo hiệu giờ vào lớp. Sân trường lại gỡ bỏ chiếc áo náo nhiệt, phủ lên mình một vẻ thâm trầm, tĩnh lặng. Lại yên tĩnh trong những tia nắng vàng ngọt. Lại một tiết học nữa sắp đến. Vậy là một nguồn tri thức mới lại được truyền đến các thế hệ học trò.
Mười lăm phút ra chơi tuy ngắn ngủi nhưng đối với chúng em lại vô cùng quý giá. Khi được nhìn ngắm sân trường trong giờ ra chơi, em cảm thấy vô cùng thích thú.
Reng… Reng… Reng… Hồi chuông reo vang dồn dập khiến cả ngôi trường rộng lớn đang yên tĩnh phải giật mình. Và rồi từ các lớp học, âm thanh xì xào dần dần vang lên, đó là tiếng đẩy ghế, gấp sách vở, chào thầy cô… Sau đó, sân trường dang rộng vòng tay, chào đón hàng trăm bạn nhỏ từ các cửa lớp ùa ra chơi. Phút chốc, sân trường trở nên rộn ràng và đông vui.
Lúc đầu, các bạn nhỏ còn đứng rải rác khắp trên sân, nhưng sau đó, các bạn liền nhanh chóng tụm lại với nhau thành từng nhóm nhỏ để chuẩn bị tổ chức trò chơi của mình. Có bạn cứ phân vẫn mãi, cuối cùng phải được kéo đi mới tìm được hội chơi. Vì trời lúc này cũng đã có nắng, nên bóng mát dưới các gốc cây là địa điểm được nhiều bạn lựa chọn nhất. Thành ra, trên sân trường, cứ chỗ nào có cây bàng, cây phượng thì phía dưới sẽ có rất nhiều bạn nhỏ tụ tập. Còn những góc không có tán lá che lại, nắng chiếu trực tiếp xuống khoảng sân vàng ươm, thì chẳng có ai cả.
Dưới nhưng góc bóng râm rộng và không có vật cản, là nơi mà các bạn tụ tập chơi thể thao. Nào đá cầu này, đá bóng này, đuổi bắt này… Đông vui nhất, phải là trò nhảy vòng số tám. Có hai bạn nam đứng ở hai đầu sợi dây dài và to, quay liên hồi. Các bạn khác đứng ở ngoài, nhảy vào dây theo nhịp quay, cứ nhảy được năm nhịp là người sau thêm vào. Khi số người càng đông thì việc nhảy càng thêm khó hơn. Tiếng đếm, tiếng hô vọng khắp sân trường, khiến nhiều bạn đang chơi trò khác cũng phải chạy sang xem và cổ vũ.
Phía góc sân có nhiều ghế đá, thì là nơi dành cho những bạn thích ngồi đọc sách và kể chuyện. Rải rác các nhóm bạn tụ tập về một góc, chăm chú nghe nhau kể chuyện. Khi kể đến điều gì căng thẳng thì mọi người chăm chú nín thở để lắng nghe. Khi kể điều gì muốn giữ làm bí mật, thì mọi người chụm sát vào nhau, thì thầm vào tai. Hay khi kể điều gì thú vị lắm, thì mọi người cười phá lên, nhưng rồi dường như ngại ngùng với các bạn khác, lại vội đưa tay lên che miệng lại.
Cũng có những bạn thích yên tĩnh, thì chọn một góc riêng, cầm theo cuốn sách dày và đọc. Bạn nhỏ ấy chìm đắm trong thế giới riêng của mình. Chính ở những góc sân nhỏ bé ấy, các bạn nhỏ nội tâm mới dễ dàng cảm nhận được những làn gió mát rượi, những tiếng chim lích rích trên vòm cây. Thật là thong thả và thoải mái.
Giờ ra chơi, sân trường chính là nơi để các bạn học sinh vui chơi, thả lỏng sau những giờ học tập căng thẳng. Mỗi bạn sẽ chọn những góc, những trò chơi khác nhau. Nhưng tất cả đều rất vui vẻ và hạnh phúc.
Không biết từ bao giờ mái trường được mệnh danh là ngôi nhà thứ hai của chũng ta. Thầy cô cũng như cha mẹ, bạn bè là anh em, cũng được coi như là gia đình. Nhớ đến ngôi trường thì không chỉ nhớ đến những giờ học, giờ ra chơi cũng đc liệt kê trong đó như là một thứ “đặc sản” ngon lành hấp dẫn những học sinh.
Chắc hẳn ai cũng hiểu cái cảm giác khi đang ngồi trong lớp thì có tiếng trống ” tùng, tùng, tùng “vang lên- báo hiệu giờ ra chơi bắt đầu. Những học sinh hào hứng lao ra sân trường với vẻ mặt vui tươi. Sân trường như khoac lên mình một chiếc áo mới, vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn. Những tia nắng vàng ươm ấm áp xuyên qua tán lá xanh rì rào trong gió, chiếu xuống sân trường. Những cơn gió thoảng nhè nhẹ trong không trung, có lúc lại thổi thật to thổi bay những chiếc lá là nhỏ li ti tạo thành “cơn mưa lá”, những chiếc lá ấy màu vàng rơi xuống như tuyết tạo nên một màu sắc đẹp tuyệt. Nhiều khi sân trường thật im ắng có thể nghe tiếng chim líu lo chuyền cành. Gió thoang thoảng mang theo hongw thơm của chùm hoa nhài cuối sân. Ở phía cây cổ thụ, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Những chiếc dây đủ màu sắc cứ đưa lên lại vòng xuống tạo thành những vòng tròn liên hồi.Giữa sân trường có một tốp bạn đang chơi những trò chơi dân gian như ô ăn quan, bịt mắt bắt dê, trốn tìm. Ai ai cũng rất khéo léo, nhanh nhạy trong trò chơi của mình. Nhìn sang bãi cỏ trong khuôn viên trường, hai đội bóng đến từ hai lớp 7/2 và 7/3 đang tham gia thi đấu. Nhìn ai cũng như các cầu thủ thực sự. Cùng với lối đá kĩ thuật, nhiều lần các bạn đã ghi được những bàn thắng đẹp mắt, trong tiếng reo hò cổ vũ của các cổ động viên. Dưới những bóng cây mát rượi, phủ màu xanh các bạn đang trò chuyện vui vẻ. Một vài bạn đang say sưa trong những cuốn sách lí thú và bổ ích.Tiếng trống đã báo hiệu giờ vào lớp. Sân trường lại gỡ bỏ chiếc áo náo nhiệt, phủ lên mình một vẻ thâm trầm, tĩnh lặng. Lại yên tĩnh trong những tia nắng vàng ngọt. Lại một tiết học nữa sắp đến. Vậy là một nguồn tri thức mới lại được truyền đến các thế hệ học trò.
Mười lăm phút ra chơi tuy ngắn ngủi nhưng đối với chúng em lại vô cùng quý giá. Khi được nhìn ngắm sân trường trong giờ ra chơi, em cảm thấy vô cùng thích thú.
Chúc bạn học tốt
@-@ Xin CTLHN
Reng… Reng… Reng… Hồi chuông reo vang dồn dập khiến cả ngôi trường rộng lớn đang yên tĩnh phải giật mình. Và rồi từ các lớp học, âm thanh xì xào dần dần vang lên, đó là tiếng đẩy ghế, gấp sách vở, chào thầy cô… Sau đó, sân trường dang rộng vòng tay, chào đón hàng trăm bạn nhỏ từ các cửa lớp ùa ra chơi. Phút chốc, sân trường trở nên rộn ràng và đông vui.
Lúc đầu, các bạn nhỏ còn đứng rải rác khắp trên sân, nhưng sau đó, các bạn liền nhanh chóng tụm lại với nhau thành từng nhóm nhỏ để chuẩn bị tổ chức trò chơi của mình. Có bạn cứ phân vẫn mãi, cuối cùng phải được kéo đi mới tìm được hội chơi. Vì trời lúc này cũng đã có nắng, nên bóng mát dưới các gốc cây là địa điểm được nhiều bạn lựa chọn nhất. Thành ra, trên sân trường, cứ chỗ nào có cây bàng, cây phượng thì phía dưới sẽ có rất nhiều bạn nhỏ tụ tập. Còn những góc không có tán lá che lại, nắng chiếu trực tiếp xuống khoảng sân vàng ươm, thì chẳng có ai cả.
Dưới nhưng góc bóng râm rộng và không có vật cản, là nơi mà các bạn tụ tập chơi thể thao. Nào đá cầu này, đá bóng này, đuổi bắt này… Đông vui nhất, phải là trò nhảy vòng số tám. Có hai bạn nam đứng ở hai đầu sợi dây dài và to, quay liên hồi. Các bạn khác đứng ở ngoài, nhảy vào dây theo nhịp quay, cứ nhảy được năm nhịp là người sau thêm vào. Khi số người càng đông thì việc nhảy càng thêm khó hơn. Tiếng đếm, tiếng hô vọng khắp sân trường, khiến nhiều bạn đang chơi trò khác cũng phải chạy sang xem và cổ vũ.
Phía góc sân có nhiều ghế đá, thì là nơi dành cho những bạn thích ngồi đọc sách và kể chuyện. Rải rác các nhóm bạn tụ tập về một góc, chăm chú nghe nhau kể chuyện. Khi kể đến điều gì căng thẳng thì mọi người chăm chú nín thở để lắng nghe. Khi kể điều gì muốn giữ làm bí mật, thì mọi người chụm sát vào nhau, thì thầm vào tai. Hay khi kể điều gì thú vị lắm, thì mọi người cười phá lên, nhưng rồi dường như ngại ngùng với các bạn khác, lại vội đưa tay lên che miệng lại.
Cũng có những bạn thích yên tĩnh, thì chọn một góc riêng, cầm theo cuốn sách dày và đọc. Bạn nhỏ ấy chìm đắm trong thế giới riêng của mình. Chính ở những góc sân nhỏ bé ấy, các bạn nhỏ nội tâm mới dễ dàng cảm nhận được những làn gió mát rượi, những tiếng chim lích rích trên vòm cây. Thật là thong thả và thoải mái.
Giờ ra chơi, sân trường chính là nơi để các bạn học sinh vui chơi, thả lỏng sau những giờ học tập căng thẳng. Mỗi bạn sẽ chọn những góc, những trò chơi khác nhau. Nhưng tất cả đều rất vui vẻ và hạnh phúc.
Ok bạn!!