Thuyết minh về chiếc võng
(Chi tiết đầy đủ giúp e vs ạ)
0 bình luận về “Thuyết minh về chiếc võng
(Chi tiết đầy đủ giúp e vs ạ)”
Võng (từ tiếng Tây Ban Nha là hamaca, mượn từ Taíno là và Arawak Hamakua) là một chiếc địu làm bằng vải, dây thừng hoặc lưới, treo lơ lửng giữa hai hoặc nhiều điểm, được sử dụng để đu đưa, ngủ hoặc nghỉ ngơi. Nó thường bao gồm một hoặc nhiều tấm vải, hoặc một mạng lưới dệt bằng sợi xe hoặc dây thừng mảnh được căng bằng dây thừng giữa hai điểm neo chắc chắn như cây hoặc cột. Võng được phát triển bởi những cư dân bản địa ở Caribê, Trung Mỹ và Nam Mỹ để ngủ, cũng như người Anh. Sau đó, chúng được sử dụng trên tàu của các thủy thủ để tạo sự thoải mái và tối đa hóa không gian có sẵn, và bởi các nhà thám hiểm hoặc binh lính đi du lịch trong các khu vực nhiều cây cối. Cuối cùng, vào những năm 1920, các bậc cha mẹ trên khắp Bắc Mỹ đã sử dụng võng vải để chứa những đứa trẻ mới tập bò. Ngày nay chúng phổ biến trên khắp thế giới để thư giãn; chúng cũng được sử dụng như một chiếc giường nhẹ trong các chuyến đi cắm trại. Chiếc võng thường được xem là biểu tượng của mùa hè, sự nhàn hạ, thư thái và cuộc sống giản dị, dễ dàng.
Chiếc võng thường có màu vàng nâu. Chiếc võng được may dài. Có 2 chiếc cột sắt ở 2 bên để giữ chiếc võng cho cao.Chiếc võng đay là nơi cùng bầu bạn ấu thơ còn để lại biết bao kỷ niệm của một thời hồn nhiên, tinh nghịch. Mỗi khúc sắn, củ khoai hay vốc lạc luộc, nắm bỏng ngô, bỏng gạo… là món quà từ nhà mang đến chung vui, san sẻ cùng nhau. Năm, bảy đứa cùng trèo lên nô đùa khiến võng chao đảo. Khi đã mệt nhoài thì tất cả cùng nằm chất chồng lên võng, chân tay đan cài vào nhau mà ngủ lúc nào không biết. Chiếc võng đay cùng chúng tôi lớn lên. Những dấu buộc dây võng cột nhà, cột hiên hay cây nhãn, cây xoài đã hằn in dấu vết tháng năm… Rồi chúng tôi khoác ba lô tạm biệt xóm làng để lại mắc võng bên những cánh rừng, trên những quả đồi heo hút, xa lắc, xa lơ… Trên dặm dài đất nước, chúng tôi vẫn thấy hiện lên hình ảnh những bà, những mẹ bỏm bẻm nhai trầu trên chiếc võng, ánh mắt đăm đắm mong nhớ cháu con…Đã lâu lắm rồi không được nhìn thấy chiếc võng đay thô kệch, màu vàng nâu giản dị đã gắn bó bao đời với người nông dân quê tôi. Dẫu bây giờ có nhiều loại võng bằng cước, bằng ni-lông, võng vải, võng gấm… bí rì rì thay thế nhưng tôi vẫn thấy chiếc võng là những thứ tôi thích trong những thứ mà khi tôi được sinh ra
Võng (từ tiếng Tây Ban Nha là hamaca, mượn từ Taíno là và Arawak Hamakua) là một chiếc địu làm bằng vải, dây thừng hoặc lưới, treo lơ lửng giữa hai hoặc nhiều điểm, được sử dụng để đu đưa, ngủ hoặc nghỉ ngơi. Nó thường bao gồm một hoặc nhiều tấm vải, hoặc một mạng lưới dệt bằng sợi xe hoặc dây thừng mảnh được căng bằng dây thừng giữa hai điểm neo chắc chắn như cây hoặc cột. Võng được phát triển bởi những cư dân bản địa ở Caribê, Trung Mỹ và Nam Mỹ để ngủ, cũng như người Anh. Sau đó, chúng được sử dụng trên tàu của các thủy thủ để tạo sự thoải mái và tối đa hóa không gian có sẵn, và bởi các nhà thám hiểm hoặc binh lính đi du lịch trong các khu vực nhiều cây cối. Cuối cùng, vào những năm 1920, các bậc cha mẹ trên khắp Bắc Mỹ đã sử dụng võng vải để chứa những đứa trẻ mới tập bò. Ngày nay chúng phổ biến trên khắp thế giới để thư giãn; chúng cũng được sử dụng như một chiếc giường nhẹ trong các chuyến đi cắm trại. Chiếc võng thường được xem là biểu tượng của mùa hè, sự nhàn hạ, thư thái và cuộc sống giản dị, dễ dàng.
Chiếc võng thường có màu vàng nâu. Chiếc võng được may dài. Có 2 chiếc cột sắt ở 2 bên để giữ chiếc võng cho cao.Chiếc võng đay là nơi cùng bầu bạn ấu thơ còn để lại biết bao kỷ niệm của một thời hồn nhiên, tinh nghịch. Mỗi khúc sắn, củ khoai hay vốc lạc luộc, nắm bỏng ngô, bỏng gạo… là món quà từ nhà mang đến chung vui, san sẻ cùng nhau. Năm, bảy đứa cùng trèo lên nô đùa khiến võng chao đảo. Khi đã mệt nhoài thì tất cả cùng nằm chất chồng lên võng, chân tay đan cài vào nhau mà ngủ lúc nào không biết. Chiếc võng đay cùng chúng tôi lớn lên. Những dấu buộc dây võng cột nhà, cột hiên hay cây nhãn, cây xoài đã hằn in dấu vết tháng năm… Rồi chúng tôi khoác ba lô tạm biệt xóm làng để lại mắc võng bên những cánh rừng, trên những quả đồi heo hút, xa lắc, xa lơ… Trên dặm dài đất nước, chúng tôi vẫn thấy hiện lên hình ảnh những bà, những mẹ bỏm bẻm nhai trầu trên chiếc võng, ánh mắt đăm đắm mong nhớ cháu con…Đã lâu lắm rồi không được nhìn thấy chiếc võng đay thô kệch, màu vàng nâu giản dị đã gắn bó bao đời với người nông dân quê tôi. Dẫu bây giờ có nhiều loại võng bằng cước, bằng ni-lông, võng vải, võng gấm… bí rì rì thay thế nhưng tôi vẫn thấy chiếc võng là những thứ tôi thích trong những thứ mà khi tôi được sinh ra
Bạn tham khảo