Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu , tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng ấy đã làm sâu xắc thêm tình

Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu , tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng ấy đã làm sâu xắc thêm tình yêu quê hương đất nước .Em hãy làm sáng tỏ nội dung trên ( nghị luận chứng minh)

0 bình luận về “Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu , tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng ấy đã làm sâu xắc thêm tình”

  1.                                                                      Bài làm

         Xuân Quỳnh là một nhà thơ nổi tiếng trong nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Thơ bà có nét trẻ trung, đằm thắm giàu tình người. Bà có rất nhiều bài bài thơ nổi tiếng trong đó có bài “Tiếng gà trưa”. Bài thơ được in trong tập ” Hoa dọc chiến hào năm 1948″.

       Bài thơ là tâm sự của người lính trong đường hành quân ra trận dừng chân bên một xóm nhỏ vào buổi trưa khi âm thanh tiếng gà trưa vang lên những kỉ niệm tuổi thơ đã ùa về sâu đạm nhất là kỉ niệm về người bà. Người bà hiện lên trong nỗi nhớ của người chiến sĩ với bao hình ảnh thân thương. Đó là người bà quan tâm lo lắng mong muốn cháu sau này lớn lên được xinh đẹp, hạnh phúc vì thế bà lại mắng yêu cháu. 

                                     “Tiếng gà trưa

                                     Có tiếng bà vẫn mắng

                                     Gà đẻ mà mây nhìn

                                     Rồi sau này lang mặt

                                     Cháu về lấy gương soi

                                     Lòng dại khờ lo lắng”

    Người bà ấy vất vả lam lũ trong cảnh ngèo khó nhưng cháu vẫn chịu thương, chịu khó nuôi gà, chăm sóc cho đàn gà chăm sóc  từng quả trứng cho đàn gà ấp nở để bán lấy tiền lo cho cháu:

                                       ” Tay bà khum soi trứng

                                          Dành từng quả chắt chiu

                                          Cho con gà mái ấp”

    Mùa đông tháng giá, bà quên cả cái rét buốt che chắn cho dàn gà, lo lắng sợ gà toi để cuối năm bán gà có tiền may quần áo cho cháu:

                                           “Bà lo đàn gà toi

                                            Mong trời đừng sương muối

                                            Để cuối năm bán gà

                                            Cháu được quần áo mới”

    Những cử chỉ việc làm ấy cho thấy bà là người hết lòng vì con cháu hi sinh sự yên vui của mình dành cho đứa cháu gái yêu quý. Tình yêu thương của bà đã mang lại niềm vui cho cháu:

                                             “Ôi! Cái quần chéo go

                                              Ống rộng dài quét đất

                                              Cái áo cánh chúc bâu

                                              Đi qua nghe sột soạt”

    Được mặc quần áo mới còn thêm mùi vải vừa giản dị nhưng người cháu vô cùng vui và cảm thấy hạnh phúc, ấm áp món quà đó là tình cảm của người bà dành cho mình trở về với hiện tại. Cuộc chiến đấu hôm nay người lính suy nghĩ muốn nhắn nhủ dù ở phương trời nào thì anh vẫn luôn nhớ đến người bà yêu quý của anh sẵn sàng đứng lên chiến đấu bảo vệ tổ quốc vì tình cảm bà cháu kỉ niệm tuổi thơ về những “con gà mái mơ, mái vàng, ổ trứng hồng”.

                         

    Bình luận

Viết một bình luận