Tôi chỉ quan niệm được một cách đi bộ ngao du thú vị hơn đi ngựa: đó là đi bộ. Ta ưa đi lúc nào thì đi, ta thích dừng lúc nào thì dừng, ta muốn hoạt động nhiều ít thế nào là tùy. Ta quan sát khắp nơi; ta quay sang phải, sang trái; ta xem xét tất cả những gì thấy hay hay; ta dừng lại ở tất cả mọi khía cạnh. Tôi nhìn thấy một dòng sông ư, tôi đi men theo sông; một khu rừng rậm ư, tôi đi vào dưới bóng cây; một hang động ư, tôi đến tham quan; một mỏ đá ư, tôi xem xét các khoáng sản. Bất cứ nơi đâu tôi thích, tôi lưu lại đấy. Hễ lúc nào tôi thấy chán, tôi bỏ đi luôn. Tôi chẳng phụ thuộc vào những con ngựa hay gã phu trạm.
a. Đoạn trích trên trích trong văn bản nào? tác giả là ai?
b. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn văn trên.
c. Nội dung của đoạn văn trên.
d. Qua đoạn văn trên em hiểu gì về con người tác giả?
a, Đoạn trích trên trích trong văn bản”Đi bộ ngao du” của tác giả Ru-xô.
b, PTBĐ : Nghị luận
c, Nội dung : Nói về việc đi bộ ngao du để con người sẽ được tự do , thoải mái hưởng thụ, thích làm gì tùy ý bản thân.
d, Qua đoạn văn trên em hiểu con người tác giả là một người thích trải nghiệm, khám phá , ưa tự do và đi bộ để hưởng thụ được mọi thứ. Là một con người yêu thiên nhiên, thích trải nghiệm của cá nhân bằng cách xưng “tôi”.
a) Đoạn trích trên trích trong văn bản : đi bộ ngao du
Tác giả : Ru-xô
b) PTBĐ chính : nghị luận
c)đi bộ là hoàn toàn tự do , ko cần phải phụ thuộc vào những con ngựa hay gã phu trạm, ta thích đi đến đâu hay nghỉ lại ơ đâu là tùy ý
d) tác giả là 1 con người thích sự tự do , không thích phụ thuộc và bất cứ ai hay bất cứ thứ gì