Tóm tắ văn bản chiếc là cuối cùng nhanh nhé mọi người
0 bình luận về “Tóm tắ văn bản chiếc là cuối cùng nhanh nhé mọi người”
Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.
Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đau mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xisuy nghĩlại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Giôn xi và Xiu là hai nữ họa sĩ nghèo,con trẻ,sống ở một căn phòng.Cụ Bơ-men cũng là một họa sĩ nhưng là họa sĩ già ,sống ở căn phòng ở dứoi.Vào mùa đông,Giôn-xi mắc phải bệnh sưng phổi.Bệnh tật và nghèo khiến cô trở nên tuyệt vọng và bi quan.Đối diện cửa sổ phòng cô có một cây thường xuân,lá trên cây chỉ còn lại mấy cái làm cho Giôn-xi nghĩ rằng khi nào chiếc là đó rơi xuống thì đời cô cũng buông theo.Không may là vào đêm đó có một cơn bão,khiến Xiu lp hơn bao giờ hết.Thế là đến buổi sáng khi Giôn-xi thức dậy,nhờ người chị kéo tấm màn lên.Xiu làm trong tâm trạn chán nản.Hai người cẩm thấy vui mừng và bất ngờ vì là cây ko rụng sau đêm bão.Hai người quá vui mừng.Bỗng có một bác sĩ sau khi khám cho Giôn-xi rồi nói là con có một người bị bệnh ở bên dưới và đang chờ đưa vào viện.Vào ngày hôm sau Xiu báo cho Giôn-xi rằng cụ Bơ-men đã mất.Sau này,Giôn-xi đã biết rằng vì sao chiếc lá ko rớt vì đó là một bức vẽ của cụ Bơ-men để giúp Giôn-xi có động lưucj sống và lão cũng đã qua đời.
Chẳng may, mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Bệnh tật khiến cô tuyệt vọng và nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ là lúc mình lìa đời. Xiu vô cùng lo lắng và hết lòng chạy chữa cho bạn nhưng vô ích, Giôn-xi vẫn bi quan như vậy. Cô gái tội nghiệp âm thầm đếm từng chiếc lá.
Biết được ý nghĩ điên rồ đó của Giôn-xi, cụ Bơ-men ban đau mắng um lên nhưng sau đó lại âm thầm thức suốt đêm mưa gió bão bùng để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng giống như thật. Nó đã không rụng trong đêm bão lớn khiến Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hi vọng và muốn được sống, được sáng tạo. Giôn-xi từ cõi chết trở về nhưng cụ Bơ-men lại chết vì bệnh sưng phổi sau đêm sáng tạo kiệt tác chiếc lá cuối cùng để cứu Giôn-xi. Xiu lặng lẽ đến bên Giôn-xi báo cho bạn về cái chết của cụ Bơ-men và bí mật của chiếc lá cuối cùng.
Đây nè bạn
Giôn xi và Xiu là hai nữ họa sĩ nghèo,con trẻ,sống ở một căn phòng.Cụ Bơ-men cũng là một họa sĩ nhưng là họa sĩ già ,sống ở căn phòng ở dứoi.Vào mùa đông,Giôn-xi mắc phải bệnh sưng phổi.Bệnh tật và nghèo khiến cô trở nên tuyệt vọng và bi quan.Đối diện cửa sổ phòng cô có một cây thường xuân,lá trên cây chỉ còn lại mấy cái làm cho Giôn-xi nghĩ rằng khi nào chiếc là đó rơi xuống thì đời cô cũng buông theo.Không may là vào đêm đó có một cơn bão,khiến Xiu lp hơn bao giờ hết.Thế là đến buổi sáng khi Giôn-xi thức dậy,nhờ người chị kéo tấm màn lên.Xiu làm trong tâm trạn chán nản.Hai người cẩm thấy vui mừng và bất ngờ vì là cây ko rụng sau đêm bão.Hai người quá vui mừng.Bỗng có một bác sĩ sau khi khám cho Giôn-xi rồi nói là con có một người bị bệnh ở bên dưới và đang chờ đưa vào viện.Vào ngày hôm sau Xiu báo cho Giôn-xi rằng cụ Bơ-men đã mất.Sau này,Giôn-xi đã biết rằng vì sao chiếc lá ko rớt vì đó là một bức vẽ của cụ Bơ-men để giúp Giôn-xi có động lưucj sống và lão cũng đã qua đời.
Cho mik xin hay nhất nhé