0 bình luận về “Tóm tắt văn bản Tôi đi học khoảng 10 câu”
Văn bản “Tôi đi học” là một trong số tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Thanh Tịnh. Tác phảm kể lại cái kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tác giả. Cái ngày cuối thu trong một bấu không gian trong trẻo , mát mẻ . Tác giả đã kể lại ngày đầu tiên đi học của nhana vật “Tôi” khi đi trên con đường đến trường. Con đường làng quen thuộc vấn hay đi mà hôm nay sao lại lạ lẫm , thoáng cái đã thay đổi rất nhiều trong tâm trí tác giả. Tiếp theo khi trên sân trường. Cai cảm giác lo sợ vẩn vơ , đứng nép một bên ,.. đã làm rõ được cái sự lúng túng , ngẩn ngơ của nhân vật tôi . Như những chú chim mới sinh chỉ biết đứng bên bờ tổ . Từ đó cho thấy khát vọng bay bỏng, muốn khám phá chân trời mới của tác giả. Cuối cùng là nhân vật “Tôi ” khi vào lớp. Tất cả các bạn cũng như tác giả đều rất sợ hãi, bất ngời không những quyến luyến làm sao . Tất cả đã khắc họa rất rõ dòng hồi tưởng của nhân vật “Tôi” đánh dấu cái bước ngoạt sự truongwr thành của tác giả Thanh Tịnh.
Thanh Tịnh vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh.Con đường đến trường đối với cậu vốn đỗi quen thuộc bỗng dưng trở nên lạ lẫm, chính vì lòng cậu đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. Nhân vật tôi thấy mình trang trọng, đứng đắn hẳn lên trong bộ đồng phục và muốn thử sức mình cầm bút thước, tập sách. Khi đến nơi cậu thấy trường Mỹ Lí trông khác hơn so với mấy hôm trước cậu ghé qua,ngôi trường làng khang trang, to đẹp hơn. Cậu đâm ra lo sợ vẩn vơ.Khi thầy Đốc điểm danh cho học sinh xếp hàng vào lớp, ai cũng hồi hộp, lo âu, không biết phải làm gì nhưng sau câu nói của thầy mọi chuyện đều ổn. Lớp học bắt đầu với dòng chữ đầu tiên thầy viết lên bảng đó là bài tập viết: Tôi đi học!
Văn bản “Tôi đi học” là một trong số tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Thanh Tịnh. Tác phảm kể lại cái kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của tác giả. Cái ngày cuối thu trong một bấu không gian trong trẻo , mát mẻ . Tác giả đã kể lại ngày đầu tiên đi học của nhana vật “Tôi” khi đi trên con đường đến trường. Con đường làng quen thuộc vấn hay đi mà hôm nay sao lại lạ lẫm , thoáng cái đã thay đổi rất nhiều trong tâm trí tác giả. Tiếp theo khi trên sân trường. Cai cảm giác lo sợ vẩn vơ , đứng nép một bên ,.. đã làm rõ được cái sự lúng túng , ngẩn ngơ của nhân vật tôi . Như những chú chim mới sinh chỉ biết đứng bên bờ tổ . Từ đó cho thấy khát vọng bay bỏng, muốn khám phá chân trời mới của tác giả. Cuối cùng là nhân vật “Tôi ” khi vào lớp. Tất cả các bạn cũng như tác giả đều rất sợ hãi, bất ngời không những quyến luyến làm sao . Tất cả đã khắc họa rất rõ dòng hồi tưởng của nhân vật “Tôi” đánh dấu cái bước ngoạt sự truongwr thành của tác giả Thanh Tịnh.
@ngocanh8a2hq
Thanh Tịnh vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh.Con đường đến trường đối với cậu vốn đỗi quen thuộc bỗng dưng trở nên lạ lẫm, chính vì lòng cậu đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. Nhân vật tôi thấy mình trang trọng, đứng đắn hẳn lên trong bộ đồng phục và muốn thử sức mình cầm bút thước, tập sách. Khi đến nơi cậu thấy trường Mỹ Lí trông khác hơn so với mấy hôm trước cậu ghé qua,ngôi trường làng khang trang, to đẹp hơn. Cậu đâm ra lo sợ vẩn vơ.Khi thầy Đốc điểm danh cho học sinh xếp hàng vào lớp, ai cũng hồi hộp, lo âu, không biết phải làm gì nhưng sau câu nói của thầy mọi chuyện đều ổn. Lớp học bắt đầu với dòng chữ đầu tiên thầy viết lên bảng đó là bài tập viết: Tôi đi học!