Trong bài “ Khúc hát ru em bé lớn trên lưng mẹ” nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm có viết:
“ Em cu tai ngủ trên lưng mẹ ơi !
Em ngủ cho ngoan, đừng rời lưng mẹ
Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội
Nhịp chày nghiêng giấc ngủ em nghiêng
Mồ hôi mẹ rơi má em nóng hổi
Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối
Lưng đưa nôi và tim hát thành lời …”
Em hiểu thế nào là “ những em bé lớn trên lưng mẹ” ? Những cảm xúc của em khi đọc đoạn thơ trên?
a, Những em bé lớn trên lưng mẹ nghĩa là : Các em bé được mẹ cõng trên lưng, đi đâu cũng cõng theo, để đảm bảo an toàn. Rồi thời gian trôi đi, em bé ngày một lớn khôn, em đã lớn lên trên lưng mẹ.
b, Cảm xúc của em khi đọc bài thơ đó là : rất xúc động, và hạnh phúc nữa. Xúc động vì cách các em bé lớn lên, xúc động vì những bà mẹ. Họ vừa nuôi con, vừa tham gia sản xuất, vừa tham gia kháng chiến. Cuộc sống lại nghèo đói, ngày ngày phải lên rừng bẻ bắp, nhổ khoai, sắn. Hạnh phúc vì những em bé không một lời kêu ca về cuộc đời, dù ngày ngày phải nằm dưới ánh nắng gay gắt, nằm trên tấm lưng gầy gò của mẹ, vậy mà các em vẫn say ngủ. Lời mẹ hát đưa các em vào giấc ngủ say, mai này…mai này các em rồi sẽ lớn lên, rồi sẽ góp sức mình vào xã hội, xây đựng đất nước tươi đẹp.
-Những em bé lớn lên trên lưng mẹ tức là những em bé luôn nằm trên lưng mẹ, người mẹ đi đâu thì em theo đó, ở trên lưng cả lúc làm việc.
-Những em bé được sinh ra trong thời chiến tranh rất tội nghiệp, dù người mẹ có khổ sở giã gạo, làm việc nhưng vẫn luôn mang em bé theo bên mình để chăm sóc, cho ăn trong hoàn cảnh nghèo đói chiến tranh làm em rất cảm động