– Tự tin: Tin tưởng vào khả năng của bản thân, chủ động trong mọi công việc, dám tự quyết định và hành động một cách chắc chắn, không hoang mang dao động, người tự tin cũng là người hành động cương quyết, dám nghĩ nghĩ, dám làm.
– Tự cao: Tự cho mình là hơn người, tài giỏi hơn người khác, là kẻ luôn vỗ ngực tự khen mình mà không biết là thùng rỗng thường kêu to.
– Tự ti: Tự đáng giá thấp mình, là trạng thái mà con người cảm thấy mình luôn yếu kém trước người khác về một sự việc nào đó. Chính vì vậy người tự ti luôn thu mình vào vỏ ốc nhỏ bé, không dám thể hiện mình trước người khác, càng không dám thể hiện trước đám.
`=>` Tự tin khác với tự cao, và tự ti ở mặt nghĩa.
– Tự tin là tin tưởng chính bản thân mình.
– Tự ti là không tin tưởng, coi thường và cho rằng mình kém cỏi hơn người khác.
– Tự cao là cho rằng mình hơn người và xem thường người khác.
=> Tự tin và tự cao có điểm giống nhau là so sánh chính mình với người khác, tự ti khác so với tự tin và tự cao
– Tự tin: Tin tưởng vào khả năng của bản thân, chủ động trong mọi công việc, dám tự quyết định và hành động một cách chắc chắn, không hoang mang dao động, người tự tin cũng là người hành động cương quyết, dám nghĩ nghĩ, dám làm.
– Tự cao: Tự cho mình là hơn người, tài giỏi hơn người khác, là kẻ luôn vỗ ngực tự khen mình mà không biết là thùng rỗng thường kêu to.
– Tự ti: Tự đáng giá thấp mình, là trạng thái mà con người cảm thấy mình luôn yếu kém trước người khác về một sự việc nào đó. Chính vì vậy người tự ti luôn thu mình vào vỏ ốc nhỏ bé, không dám thể hiện mình trước người khác, càng không dám thể hiện trước đám.
`=>` Tự tin khác với tự cao, và tự ti ở mặt nghĩa.