Tưởng tượng mình trở thành 1 người lớn và kể lại cuộc sống trong 1 ngày của ngày của mk . ( Tầm 20 tuổi hoặc 22 nha )
0 bình luận về “Tưởng tượng mình trở thành 1 người lớn và kể lại cuộc sống trong 1 ngày của ngày của mk . ( Tầm 20 tuổi hoặc 22 nha )”
@nguynyen
Bài văn:
Bạn có từng nghĩ đến khi bản thân trở thành một người lớn không? Tôi thì có! Một hôm, trong giấc mơ của mình tôi thấy bản thân đã lớn. Đã trở thành một thiếu nữ hai mươi hai tuổi – cũng là sinh viên năm nhất đại học.
Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở một căn phòng xa lạ. Nơi đó không có thật nhiều những chú gấu bông đáng yêu đủ màu sắc mà tôi yêu thích nữa. Trong lo lắng, tôi ngồi bật dậy, bước đi tới chiếc gương lớn ngắm nhìn bản thân mình. Khi ấy, tôi mới chợt nhận ra, bản thân đã là một nữ sinh viên đại học, đã trưởng thành và phải tự chăm sóc cho bản thân, rời xa bố mẹ. Tôi vui đến mức nhảy cẫng lên vì vốn dĩ tôi luôn mong muốn mình trưởng thành. Tôi đi đánh răng và bắt đầu một ngày mới của mình. Tôi bước ra khỏi của phòng kí túc xá, nhìn ngắm một cách chi tiết nơi mà tôi đã sống, sinh hoạt mà học tập suốt bốn năm đại học, khóa cửa sau đó đi đến trường. Lúc đến trường, trong phòng rộng lớn vang lên đều đặn tiếng của giáo sư giảng bài. Tôi bỗng phát hiện kiến thức mà tôi học rất khó. Mọi thứ với tôi đều lạ lẫm, xa vời từ cô giáo đến cả bạn bè. Buổi học kết thúc trong khi tôi phải cố gắng lắm mới hiểu được hết những điều cô giáo giảng. Bỗng Vy – bạn cũng phòng kí túc kiêm bạn từ nhỏ đi đến bên tôi:
– Nguyên ơi, thu dọn đồ nhanh lên tụi mình đi làm thêm!
– Hả? À… được rồi, đợi mình một tí.
Tôi cùng với Vy đi đến một quán tạp hóa, bắt đầu công việc của mình. Tôi và Vy đều làm thu ngân, mỗi đứa một quầy vừa thu tiền vừa tư vấn cho khách hàng. Mới đầu tưởng công việc này dễ dàng lắm, chỉ việc tính tiền rồi lâu lại qua chỗ khách hàng chỉ cho họ những món đồ chất lượng của cửa hàng nhưng đâu ngờ cũng rất khó khăn. Quán ngày đông khách thì làm việc không kịp ngưng tay, sợ nhất là có chộm vặt lúc vào giờ tâm điểm. Lâu lâu lại gặp phải những vị khách oái om, bá đạo. Đến tận tối mịt tôi với Vy mới có thể ăn bữa thứ ba trong ngày, trong bữa ăn vẫn còn có khách vào mau hàng nên chẳng thể ăn được một bữa tử tế. Kết thúc công việc, tôi và Vy cùng nhau đi về nhà sau một ngày miệt mỏi.
Trước không, sau mới biết rằng khi trưởng thành, rời xa bố mẹ, vào những năm cuối đại học đều rất cực khổ. Cuối cùng cũng kết thúc, sau lần này tôi mới thấy làm trẻ con vẫn sướng hơn!
Đoạn văn:
Bạn có từng nghĩ đến khi bản thân trở thành một người lớn không? Tôi thì có! Một hôm, trong giấc mơ của mình tôi thấy bản thân đã lớn. Đã trở thành một thiếu nữ hai mươi hai tuổi – cũng là sinh viên năm nhất đại học. Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở một căn phòng xa lạ. Nơi đó không có thật nhiều những chú gấu bông đáng yêu đủ màu sắc mà tôi yêu thích nữa. Khi ấy, tôi mới chợt nhận ra, bản thân đã là một nữ sinh viên đại học, đã trưởng thành và phải tự chăm sóc cho bản thân, rời xa bố mẹ. Tôi đi đánh răng và bắt đầu một ngày mới của mình. Buổi học kết thúc trong khi tôi phải cố gắng lắm mới hiểu được hết những điều cô giáo giảng. Bỗng Vy – bạn cũng phòng kí túc kiêm bạn từ nhỏ đi đến bên tôi rủ tôi đi làm thêm. Công việc bận rộn khiến chúng tôi mãi đến tối mịt mới có bữa thứ ba trong ngày. Kết thúc công việc, tôi và Vy cùng nhau đi về nhà sau một ngày miệt mỏi. Một ngày của tôi như thế đấy, cuối cùng tôi nhận ra làm trẻ con vẫn sướng hơn!
Tôi là Thảo – một nữ sinh bình thường . Một hôm , cô giáo giao cho chúng tôi một đề văn ” Tưởng tượng khi mình 20 tuổi , hãy kể lại cuộc sống và nghề nghiệp của em trong thời gian đó ” . Thế là hôm đó , tôi hết nằm trong phòng lại qua phòng sách của ba . Sau một hồi lâu , tôi cũng chìm vào giấc ngủ . Trong giấc mơ ấy , tôi thấy mình đã tầm 20 tuổi , đang trong một căn phòng lạ . Mọi thứ đều rất chỉn chu . Từ tất cả các bức vẽ treo trên vòng . Tôi nhìn lên đồng hồ . Đã 7 giờ , tôi vội vã đến thư viện . Trước mắt tôi là một vị tiền bố , chị mắng mỏ tôi về giờ làm việc . Vậy có lẽ , tôi là một nhà tiểu thuyết gia . Chị đưa tôi một tập giấy và bắt tôi làm xong một đống bản thảo . Khoảng 10 giờ trưa , tôi được Khánh – bạn trai tôi dẫn đi trà sữa . Hai đứa ngồi nói chuyện một hồi lâu . Sau đó , tôi về lại thư viện , mua một chút sách . Giờ về , tôi đi ăn cùng mấy đứa bạn thân . Cũng đã đến giờ chợp mắt vào giấc ngủ , tôi tạm biệt bạn , trở về nhà và lăn vào giường ngủ . Một ngày của tôi trôi qua như vậy đó .
@nguynyen
Bài văn:
Bạn có từng nghĩ đến khi bản thân trở thành một người lớn không? Tôi thì có! Một hôm, trong giấc mơ của mình tôi thấy bản thân đã lớn. Đã trở thành một thiếu nữ hai mươi hai tuổi – cũng là sinh viên năm nhất đại học.
Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở một căn phòng xa lạ. Nơi đó không có thật nhiều những chú gấu bông đáng yêu đủ màu sắc mà tôi yêu thích nữa. Trong lo lắng, tôi ngồi bật dậy, bước đi tới chiếc gương lớn ngắm nhìn bản thân mình. Khi ấy, tôi mới chợt nhận ra, bản thân đã là một nữ sinh viên đại học, đã trưởng thành và phải tự chăm sóc cho bản thân, rời xa bố mẹ. Tôi vui đến mức nhảy cẫng lên vì vốn dĩ tôi luôn mong muốn mình trưởng thành. Tôi đi đánh răng và bắt đầu một ngày mới của mình. Tôi bước ra khỏi của phòng kí túc xá, nhìn ngắm một cách chi tiết nơi mà tôi đã sống, sinh hoạt mà học tập suốt bốn năm đại học, khóa cửa sau đó đi đến trường. Lúc đến trường, trong phòng rộng lớn vang lên đều đặn tiếng của giáo sư giảng bài. Tôi bỗng phát hiện kiến thức mà tôi học rất khó. Mọi thứ với tôi đều lạ lẫm, xa vời từ cô giáo đến cả bạn bè. Buổi học kết thúc trong khi tôi phải cố gắng lắm mới hiểu được hết những điều cô giáo giảng. Bỗng Vy – bạn cũng phòng kí túc kiêm bạn từ nhỏ đi đến bên tôi:
– Nguyên ơi, thu dọn đồ nhanh lên tụi mình đi làm thêm!
– Hả? À… được rồi, đợi mình một tí.
Tôi cùng với Vy đi đến một quán tạp hóa, bắt đầu công việc của mình. Tôi và Vy đều làm thu ngân, mỗi đứa một quầy vừa thu tiền vừa tư vấn cho khách hàng. Mới đầu tưởng công việc này dễ dàng lắm, chỉ việc tính tiền rồi lâu lại qua chỗ khách hàng chỉ cho họ những món đồ chất lượng của cửa hàng nhưng đâu ngờ cũng rất khó khăn. Quán ngày đông khách thì làm việc không kịp ngưng tay, sợ nhất là có chộm vặt lúc vào giờ tâm điểm. Lâu lâu lại gặp phải những vị khách oái om, bá đạo. Đến tận tối mịt tôi với Vy mới có thể ăn bữa thứ ba trong ngày, trong bữa ăn vẫn còn có khách vào mau hàng nên chẳng thể ăn được một bữa tử tế. Kết thúc công việc, tôi và Vy cùng nhau đi về nhà sau một ngày miệt mỏi.
Trước không, sau mới biết rằng khi trưởng thành, rời xa bố mẹ, vào những năm cuối đại học đều rất cực khổ. Cuối cùng cũng kết thúc, sau lần này tôi mới thấy làm trẻ con vẫn sướng hơn!
Đoạn văn:
Bạn có từng nghĩ đến khi bản thân trở thành một người lớn không? Tôi thì có! Một hôm, trong giấc mơ của mình tôi thấy bản thân đã lớn. Đã trở thành một thiếu nữ hai mươi hai tuổi – cũng là sinh viên năm nhất đại học. Lúc tỉnh dậy, tôi thấy mình đang ở một căn phòng xa lạ. Nơi đó không có thật nhiều những chú gấu bông đáng yêu đủ màu sắc mà tôi yêu thích nữa. Khi ấy, tôi mới chợt nhận ra, bản thân đã là một nữ sinh viên đại học, đã trưởng thành và phải tự chăm sóc cho bản thân, rời xa bố mẹ. Tôi đi đánh răng và bắt đầu một ngày mới của mình. Buổi học kết thúc trong khi tôi phải cố gắng lắm mới hiểu được hết những điều cô giáo giảng. Bỗng Vy – bạn cũng phòng kí túc kiêm bạn từ nhỏ đi đến bên tôi rủ tôi đi làm thêm. Công việc bận rộn khiến chúng tôi mãi đến tối mịt mới có bữa thứ ba trong ngày. Kết thúc công việc, tôi và Vy cùng nhau đi về nhà sau một ngày miệt mỏi. Một ngày của tôi như thế đấy, cuối cùng tôi nhận ra làm trẻ con vẫn sướng hơn!
@Thảo Lùn !
Tôi là Thảo – một nữ sinh bình thường . Một hôm , cô giáo giao cho chúng tôi một đề văn ” Tưởng tượng khi mình 20 tuổi , hãy kể lại cuộc sống và nghề nghiệp của em trong thời gian đó ” . Thế là hôm đó , tôi hết nằm trong phòng lại qua phòng sách của ba . Sau một hồi lâu , tôi cũng chìm vào giấc ngủ . Trong giấc mơ ấy , tôi thấy mình đã tầm 20 tuổi , đang trong một căn phòng lạ . Mọi thứ đều rất chỉn chu . Từ tất cả các bức vẽ treo trên vòng . Tôi nhìn lên đồng hồ . Đã 7 giờ , tôi vội vã đến thư viện . Trước mắt tôi là một vị tiền bố , chị mắng mỏ tôi về giờ làm việc . Vậy có lẽ , tôi là một nhà tiểu thuyết gia . Chị đưa tôi một tập giấy và bắt tôi làm xong một đống bản thảo . Khoảng 10 giờ trưa , tôi được Khánh – bạn trai tôi dẫn đi trà sữa . Hai đứa ngồi nói chuyện một hồi lâu . Sau đó , tôi về lại thư viện , mua một chút sách . Giờ về , tôi đi ăn cùng mấy đứa bạn thân . Cũng đã đến giờ chợp mắt vào giấc ngủ , tôi tạm biệt bạn , trở về nhà và lăn vào giường ngủ . Một ngày của tôi trôi qua như vậy đó .
( Cho mình xin ctlhn ạ )
# No coppy !