văn tả bác hàng xóm của em.lần này ko lươn nữa no copy

văn tả bác hàng xóm của em.lần này ko lươn nữa no copy

0 bình luận về “văn tả bác hàng xóm của em.lần này ko lươn nữa no copy”

  1. Ông bà em đã già, sức khỏe không được như trước nữa nên bố mẹ em quyết định chuyển sang ở hẳn cùng với ông bà để tiện chăm sóc. Trong khoảng thời gian đó, em đã được làm gặp và làm quen cô Liên – một giáo viên mầm non đồng thời cũng là người hàng xóm thân với gia đình em.

    Cô có dáng người mảnh mai và dong dỏng cao. Khuôn mặt cô thon tròn, trắng với đôi gò má ửng hồng. Đôi mắt cô to và hiền dịu, đeo cặp kính cận đen và dày cộm. Mái tóc của cô dài ngang lưng, đen óng ả. Cô thường chải và sau đó búi gọn gàng. Thường ngày cô hay mặc áo có cổ cùng quần Âu để đi dạy học. Khi ở nhà, cô mặc áo phông cùng quần âu. Những hôm trời hè oi ả, cô mặc váy hoa xòe nhìn rất đáng yêu.

    Cô thường hay sang nhà em chơi. Mỗi lần như thế, cô thường mang những món quà nho nhỏ cho em: lúc thì là một cái cặp tóc nơ hồng, lúc thì gói bim bim, có khi lại là một cuốn truyện tranh thiếu nhi. Cô rất tốt bụng và chu đáo. Ông bà em kể rằng, có những hôm trái gió trở trời, ông bà đau nhức mình mẩy không thể tự mình lo việc bếp núc nhà cửa, mà bố mẹ em đi công tác xa không thể tới thì cô hay qua phụ giúp. Cô quét dọn nhà cửa và nấu cơm rồi ở lại ngồi ăn cùng ông bà. Vào những ngày nghỉ hay sau giờ làm, cô hay qua xem tình hình sức khỏe của ông bà nữa. Bố mẹ em biết vậy cũng yêu quý cô lắm. Gia đình em ai ai cũng coi cô là một thành viên trong nhà.

    Sang tháng cô đi lấy chồng và sẽ không còn ở lại đây nữa. Tuy rất buồn và sẽ rất nhớ cô, nhưng em luôn mong cô sẽ hạnh phúc và thành công trong công việc.

    Bình luận
  2.          Ông cha ta có câu:

                                           ” Đôi bên là kẻ thuộc quen

                                        Trong cơn tối lửa tắt đèn có nhau”

    Câu ca dao trên nói về tình cảm láng giềng- thứ tình cảm đẹp ai cũng cần có. Và đương nhiên nhà em cũng vậy, bên nhà em là nhà bác Quân bác hàng xóm của nhà em.

             Bác Quân đã ngoài 30, dáng người bác cao dáo, khỏe khoắn. Mái tóc đen ngắn, khuôn mặt chữ điền, đôi mắt đen mang đôi nét hiền lành, từ tốn, tôn nghiêm. Bác Quân là người làm việc trí óc là chuyên viên marketing. 

             Trang phục thường ngày của bác là chiếc quần âu đen, thêm bộ vest lịch lãm, đôi dày da đen phổ thông. Bác dậy rất sớm khi mặt trời mới nhú Bác đã thức dậy chạy bộ. Mọi người trong khu của em ai cũng quý bác vì tính chu đáo, thẳng thắn, lịch sự, thân thiện. Bác biết rất nhiều điều, bọn trẻ con trong khu quý bác lắm. 

              Có lần do sơ suất em đi chơi quên khóa cửa và suýt bị chộm may nhờ có bác mà tên chộm kia bị bắt lên phường. Vợ bác Quân là cô Thương cũng là bạn thân của mẹ em. Cô là giáo viên cấp 3. Cô Thương rất khéo tay làm được rất nhiều món ngon. Thỉnh thoảng, gia đình Bác quân lại tới nhà em chơi và ở lại ăn bữa tối. Những bữa cơm như thế rất vui.

               Em thấy rất vui khi có hàng xóm tốt bụng, tài giỏi như bác Quân. Bác là tấm gương để em noi theo. Em mong sẽ giữ mối quan hệ này tốt mãi

              

    Bình luận

Viết một bình luận