0 bình luận về “Viết 1 bài topic chủ đề về trường”
$@Shiro$
The more I go to the last lessons, I love this school more and more because every corner of the yard, each row of trees has attached to me so many memories.This morning, I went to school earlier than usual to see the school more than. Wow, the school scene is so wonderful right now! Even though it’s still quite early, but when did the head gatekeeper get up from now on, extend his hand to welcome us into the classroom. Uncle phoenix old as if returning to his twenties brilliantly in a bright red shirt in the corner of the sky. Just a gentle breeze passes, the petals flutter like thousands of butterflies flapping their wings. On the other side, Uncle Bang looked very strong with a silky green shirt. The sunlight through the leaves was playfully like playing hide and seek. All of them did not know that I was about to leave this school. I felt her warm, dear voice. All are beside me. My heart flutters, so flustered. I just want this home, together with this dear mother forever, to leave the school scene so beautiful, but why my heart suddenly felt empty. For a long time, the roof of the school has become my second home. There were gentle teachers like mothers, close friends like brothers. Although I knew that I had to break up with it, perhaps the image of my dear primary school with teachers and friends will forever be in my mind.
Dịch
Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm.Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn. Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm.Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa rung rinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cường tráng với tấm áo màu xanh mượt.Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm ,cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không rời xa.Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy trống trải. Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi.
$@Shiro$
The more I go to the last lessons, I love this school more and more because every corner of the yard, each row of trees has attached to me so many memories.This morning, I went to school earlier than usual to see the school more than. Wow, the school scene is so wonderful right now! Even though it’s still quite early, but when did the head gatekeeper get up from now on, extend his hand to welcome us into the classroom. Uncle phoenix old as if returning to his twenties brilliantly in a bright red shirt in the corner of the sky. Just a gentle breeze passes, the petals flutter like thousands of butterflies flapping their wings. On the other side, Uncle Bang looked very strong with a silky green shirt. The sunlight through the leaves was playfully like playing hide and seek. All of them did not know that I was about to leave this school. I felt her warm, dear voice. All are beside me. My heart flutters, so flustered. I just want this home, together with this dear mother forever, to leave the school scene so beautiful, but why my heart suddenly felt empty. For a long time, the roof of the school has become my second home. There were gentle teachers like mothers, close friends like brothers. Although I knew that I had to break up with it, perhaps the image of my dear primary school with teachers and friends will forever be in my mind.
Dịch
Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm.Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn. Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm.Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa rung rinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cường tráng với tấm áo màu xanh mượt.Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm ,cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không rời xa.Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy trống trải. Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi.