viết 1 bài văn biểu cảm nói về 1nơi mà em đã đi đến

viết 1 bài văn biểu cảm nói về 1nơi mà em đã đi đến

0 bình luận về “viết 1 bài văn biểu cảm nói về 1nơi mà em đã đi đến”

  1. Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.

    Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.

    Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.

    Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp. Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.

    Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.

    Bình luận
  2. Hình như hơi lạc đề:))))

    Là người con gái sinh ra và lớn lên trên mảnh đất phía nam, nhưng thật may mắn vì đã một lần đặt chân đến vịnh Hạ Long. Một lần đi là một lần mang dấu ấn suốt cả cuộc đời. Có thể nói Hạ Long là một nơi mà trong cuộc đời của mỗi chúng ta đều nên đi qua một lần để chiêm ngưỡng một tác phẩm điêu khắc của thiên nhiên mà tạo hóa đã ban tặng.
    Từ trên cao nhìn xuống, vịnh Hạ Long như một bức tranh hoàn toàn sống động với muôn hình dáng lung linh huyền ảo. Đứng thả hồn mình với sóng nước mênh mông cùng với cảnh vật xung quanh ta ngỡ như đang lạc vào một thế giới thần tiên. Một thế giới mà không phải ai cũng có thể đặt chân đến. Một lần đặt chân đến đây là một lần cảm thấy bàng hoàng trước vẻ đẹp kỳ vĩ của vịnh Hạ Long.
    Hạ Long chính là niềm tin cho những ai một lần đặt chân đến và khi trở về còn đầy tiếc nuối và nghẹn ngào. Dường như với những bộn bề lo toan của cuộc sống đã làm tôi đánh mất chính mình và quên đi ký ức tuổi thơ của chính mình. Hạnh phúc là một điều thật sự giản đơn nhưng chỉ đến với những ai biết quý và trân trọng nó. Phải chăng từ những điều giản đơn ấy mà đã làm cho cuộc sống của chúng ta ngập tràn những niềm tin và hy vọng để bước tiếp trong những chặng đường sắp tới.
    Nơi ta đi cũng là nơi ta đến, Hạ Long cũng vậy sao quá lạ lẫm nhưng có một chút gì đó cản bước ta đi. Để một lần ta tự nhìn lại trong thế giới này còn có một nơi làm cho ta phải nhớ nhung da diết. Cuộc sống là một mầu nhiệm và Hạ Long cũng vậy, chỉ có ai biết yêu thương, biết cảm nhận mới thấy nó đẹp.
    Năm nay có chứ năm ngoái t đi chỉ có sương mù thui. mấy anh bạn t bảo trên đó năm nay có tuyết, t cũng đang muốn đi.
    Đi thuyền trên vịnh Hạ Long làm lòng tôi như hòa quyện lòng mình vào sóng nước mênh mông trong một khung cảnh thơ mộng, lấp lánh lung linh huyền ảo. Không biết tự bao giờ Hạ Long đã đọng lại trong tâm trí tôi một bài tình ca muôn thuở. Hạ Long còn mãi và sẽ càng ngày càng cuốn hút mọi người khi một lần đến đây.
    Việt Namthứ nhất cảnh này thần tiên”.
    Hạ Long là một món quà của thiên nhiên, đồng thời cũng là di sản của tổ tiên để lại cho thế hệ chúng ta. Trong cuộc đời đôi khi có những chuyện làm ta không vui, nhưng nếu không có những điều đó thì đâu phải là cuộc sống. Những giây phút thật sự là tìm về nơi mà ta yêu thương, là nơi ta có thể gửi gắm tâm sự trong lúc ta tưởng chừng như gục ngã.
    Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì đã một lần đến đây, đã tâm sự tất cả những gì không thể nói cho một người mình tin tưởng bí mật sẽ không bao giờ ai biết. Những ngày đi làm lòng tôi mong chờ, rồi đến lúc lại về làm lòng tôi bịn rịn không nỡ xa nơi này.
    Có lẽ đôi khi trong cuộc sống này ta luôn tìm kiếm những thứ mơ hồ khác xa với thực tại nhưng dường như những điều ấy luôn là mơ ước cho chính chúng ta. Những khát vọng sống, những nghị lực mạnh mẽ mà chính chúng ta phải bước qua trong cuộc đời này. Tôi yêu những gì thật bình dị và yên ả tại vịnh Hạ Long và yêu biết bao con người từng đặt chân đến đây.
    Chính nét đẹp ấy đã cuốn sâu vào lòng tôi một mơ ước thật bình dị về cuộc sống này, cho tôi một ước mơ bay bỏng hòa mình vào chốn thần tiên ấy để cuộc sống này luôn là những bông hoa tươi thắm mà tôi được một lần giang rộng đôi tay để đón nhận nó. Cuộc đời này luôn là những món quà dù có như thế nào thì mỗi chúng ta nên học cách biết chấp nhận dù có chông gai như thế nào.
    Lần đầu tiên đến vịnh Hạ Long cũng là một lần được một chút bình yên. Tôi sẽ không bao giờ quên những cái bắt tay. Tôi cảm nhận được biển đang hát, đang mỉm cười để tạm biệt tất cả chúng tôi, từng đợt sóng nhấp nhô như những cái ôm thật trìu mến. Chưa bao giờ tôi có nhiều cảm xúc như thế này, cho dù có đến bất cứ nơi nào thì vẫn giữ lại những kỷ niệm khó phai trong cuộc đời.
    Tạm biệt Hạ Long, tạm biệt những gì thật bình yên nơi đây. Hạ Long sẽ khắc trong tim tôi những dư vị ngọt ngào sâu lắng trong những chặng đường sắp tới tôi phải đi qua. Và một ngày không xa sẽ tìm đến Hạ Long như tìm lại một chút bình yên trong cuộc sống.

    Bình luận

Viết một bình luận