Viết 1 bài văn kể về 1 lỗi lầm của em Lưu ý ko mạng,ko nói lỗi nói dối nha

Viết 1 bài văn kể về 1 lỗi lầm của em
Lưu ý ko mạng,ko nói lỗi nói dối nha

0 bình luận về “Viết 1 bài văn kể về 1 lỗi lầm của em Lưu ý ko mạng,ko nói lỗi nói dối nha”

  1. trong cuộc đời ai cũng phải mắc một sai lầm nhỏ và em đã mắ một lần , chuyện như thế này :

    em vồn là học sinh giỏi toán . bài kiểm tra nào cũng đạt điểm 9 và điểm 10. mỗi lần thầy yêu cầu xướng điểm, em trả lười rất rành rọt trước sự thàn phục của bạn bè trước lớp . một hôm , học ôn tập em ung dung không quan tâm đến ngồi ung dung nhắm cỏ cây và tưởng tượng về trận bóng chiều nay giữa lớp em với lớp 6b. 

    một chyện bất ngờ xay ra . thầy gióa yêu cầu cả lướp lấy giấy ra làm bài . biết làm sao bây giờ ? mọi khi thi 1 tiết thày giáo thường nhắc trược . cả lướp xì xào thắc mắc . em ngơ ngác nhìn quanh 1 lượt . bạn hoa ngồi bên cạnh đánh vào sườn kìa chép bài đi chứ .

    em có cảm giác thi 1 tiết kéo dài vô tận . em loay hoay viết đi viết lại . vì đầu óc rối tinh lên . thời gian đã hết em thở phào nhẹ nhóm mà lòng cứ thấy lo âu . sau khi thầy trả bài . như mọi lần em nhận bài phát cho các bạn. liếc qua bài mình thầy mình dược 3 tim em thắt lại không để cho ai nhìn thấy bài của em . khi thầy gọi điểm em sưng to tám ạ . tối về em sửa bài làm rồi vẽ theo nét vẽ của thầy . khi em đc học sinh giỏi em thấy em không xứng đáng . từ lần sau em sẽ không làm thế nữa

    Bình luận
  2. Mạng yếu nên mình k gửi ảnh đc ạ.

    Mik xin gõ văn bản

    Bài làm: 

       TRong cuộc sống, ai cũng đã từng một lần mắc lỗi. Và em cũng vậy, em đã từng mắc một lỗi khiến bản thân mình phải xấu hổ. Đó là một lần em không học bài.

       Năm đó em học lớp bốn. Hôm thứ hai, môn tiếng việt của cô Băng. Hôm thứ sàu tuần trước cô có dặn học bài trang hai mươi tám, NHưng em lại quên bắn đi mất cái việc học bài. Hôm nay, cô nhắc là cô sẽ kiểm tra bài cũ. Em cảm thấy giật mình vì thót tim. Vì em đã không học bài! NGuyên nhân mà em đã không học bài là em đi sinh nhật em họ, ở lại chơi và em cứ tưởng là không có bài vở gì nên em…đẽ không xem qua bài cô dặn.

       Lúc đó, em đang run lên lặp bặp, vội vã lấy cuốn sách ra học bài. Thì bỗng cô gọi em lên kiểm tra bài cũ. Lúc này, chân em có cái giảm cứng nhắc. Em cảm thấy sự nhút nhát đang đến gần. Em cố gắng lấy hết hơi đi lên trên bàn cô. Đường từ bàn em đến bàn cô cách nhau có mười bước chân mà em cảm thấy dài đăng đẳng. Và rồi, em bước đến bàn cô, đưa cuốn sách lên bàn. Hai tay nắm chặt vào nhau cúi mặt xuống đất. Cô hỏi em tại sao lại không đọc, em lẩm bẩm nói:”thưa cô, em…em…chưa học bài ạ!”. Cô ngơ người ra, không nói gì và kêu em về chỗ đồng thời bắt em viết một cái bàng kiểm điểm có chữ kí của phụ huynh. Em cảm thấy xấu hổ vô cùng. CHỉ muốn tìm chỗ nào đó nấp cho xong. Mấy đứa bn em thì bắt đầu cười nhạo trong khi em nhục nhã đi về chỗ.Em cảm thấy cực kì ngại ngùng avf xấu hổ. Kể từ ngày hôm đó, dù có ham chơi thế nào em cũng không quên hoàn thành nhiệm vụ học tập của mình!

       Em đã đc học một bài học kinh nghiệm cũng như rút ra lời khuyên cho bản thân mình rằng:” Dù có ham chơi thê nào đi nữa, việc học vẫn quan trọng hơn!”.

          Đến bây giờ, khi nhớ lại lần mắc lỗi đó. Em vẫn có thể cảm thấy sự xấu hổ chèn ép lấy em. Em xin hứa rằng, em sẽ luôn luôn hoàn thành nhiệm vụ học tập để thầy cô và ba mẹ vui lòng!

    @Sư Tử hà Đông

    @Olympia

    Sư Tử cute gửi bn>hok và thi tốt nha!

      

    Bình luận

Viết một bình luận