0 bình luận về “Viết 1 bài văn tả cơn sông quê em ở đà nẵng”
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông quê tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghỉ học rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mây xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu.
Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc ca nô đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi. Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc ca nô ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về.
Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trong im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng. Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó.
Nơi em sinh ra và lớn lên là ở Đà Nẵng,nơi có bao nhiêu dòng sông tha thiết trải dài nhưng dòng sông để lại nhiều ấn tượng cho em nhất là dòng sông Hàn trải dài mênh mông,bát ngát.
Vào buổi sáng,những ánh nắng vàng của mặt trời chiếu lên trên mặt hồ như một thảm ngọc trông rất đẹp.Vào buổi chiều,những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm rung gợn sóng nhỏ của sông Hàn.Buổi tối,khi những ánh đèn bật lên,để lại cho dòng sông một dải trắng nhỏ,lung linh và đẹp tuyệt trần.Con sông này thay đổi màu sắc và cảnh vật theo mùa.Vào mùa xuân,nước sông màu xanh,có những con cá,con tôm bơi lội.Vào mùa hạ,ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu vào làm cho nước sông màu vàng,cá cũng không thể ngoi lên được vì nóng nên đã có nhiều con cá bị chết.Vào mùa thu,nước sông màu đỏ nhạt,mang theo những chiếc lá đỏ trên mặt hồ.Vào mùa đông,thời tiết trở lạnh khiến con sông lạnh buốt,những hạt tuyết trên sông cũng ngấm theo dòng nước mà hòa mình vào trong lòng sông.Chiều chiều,những hàng thuyền đánh cá lại trở về và mang cho mình chiếc lưới có bao nhiêu tôm tép mắc vào.Con sông Hàn này cũng là nơi cung cấp hải sản và thủy sản cho biết bao nhiêu người nên ai cũng yêu quý nó.
Em cũng vậy,cũng rất yêu quý con sông Hàn quê em và em hứa sẽ giữ gìn dòng sông ấy thật sạch đẹp.
Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.
Những buổi chiều hè trên dòng sông quê tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghỉ học rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.
Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mây xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu.
Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc ca nô đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi. Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc ca nô ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về.
Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trong im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng. Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng.
Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.
Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó.
Nơi em sinh ra và lớn lên là ở Đà Nẵng,nơi có bao nhiêu dòng sông tha thiết trải dài nhưng dòng sông để lại nhiều ấn tượng cho em nhất là dòng sông Hàn trải dài mênh mông,bát ngát.
Vào buổi sáng,những ánh nắng vàng của mặt trời chiếu lên trên mặt hồ như một thảm ngọc trông rất đẹp.Vào buổi chiều,những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm rung gợn sóng nhỏ của sông Hàn.Buổi tối,khi những ánh đèn bật lên,để lại cho dòng sông một dải trắng nhỏ,lung linh và đẹp tuyệt trần.Con sông này thay đổi màu sắc và cảnh vật theo mùa.Vào mùa xuân,nước sông màu xanh,có những con cá,con tôm bơi lội.Vào mùa hạ,ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu vào làm cho nước sông màu vàng,cá cũng không thể ngoi lên được vì nóng nên đã có nhiều con cá bị chết.Vào mùa thu,nước sông màu đỏ nhạt,mang theo những chiếc lá đỏ trên mặt hồ.Vào mùa đông,thời tiết trở lạnh khiến con sông lạnh buốt,những hạt tuyết trên sông cũng ngấm theo dòng nước mà hòa mình vào trong lòng sông.Chiều chiều,những hàng thuyền đánh cá lại trở về và mang cho mình chiếc lưới có bao nhiêu tôm tép mắc vào.Con sông Hàn này cũng là nơi cung cấp hải sản và thủy sản cho biết bao nhiêu người nên ai cũng yêu quý nó.
Em cũng vậy,cũng rất yêu quý con sông Hàn quê em và em hứa sẽ giữ gìn dòng sông ấy thật sạch đẹp.