Viết 1 bài văn về nêu cảm xúc về ng thầy mà e đã hc . Các ban viết về thầy chu văn an là mình cho 5 sao nha
0 bình luận về “Viết 1 bài văn về nêu cảm xúc về ng thầy mà e đã hc . Các ban viết về thầy chu văn an là mình cho 5 sao nha”
trong chúng ta , ai cũng có một kỉ niệm nào đó với một người thầy , người cô nào đó . Tôi cũng vậy , tôi đã có một kỉ niệm khó quên đối với người thầy dạy thể dục của tôi. Lúc khi lớp 3 , tôi còn là một đửa trẻ con ngây thơ . Môn nào các cô đều bảo học đc nhưng môn thể dục thì ko , trong lớp thể dục , tôi là người tập chậm nhất ko nhớ động tác gì nên hay bị mắng và phạt , môn thể dục lúc nào cũng thế . nhảy dây , đá cầu , chơi ném bóng cũng ko thành thân nên hay bị các bạn xa lánh ko ai muốn cùng đồi tôi môn thể dục . lúc nào làm si thầy cũng mắng và phạt tôi trước tập thể lớp , tôi nghĩ thầm ” chắc thầy thể dục ghét mk lúc nào cũng mãng mk nhiều mà bạn khác ít lên tôi đã cố tình xa lánh thầy . một lần khi bị thầy mắng tôi đã đứng im mặc kề nhưng trong lòng lại rất tức giận nện đã cãi lại :
– Ko , thầy ko hiểu em , thầy ko biết em bị yếu sưc khẻo thôi , nếu ko tin thấy mở hồ sơ khám bệnh của em ra đi , tại vì em quá yếu ko thể tập đc nếu thầy trách thầy trách em này , thầy mắng to lên cho cả trường nghe thấy đi , em , em ghét thầy .
Sau đó tôi mới khóc và chạy về lớp. về nhà bố mẹ mới nói là nhờ bố mẹ kèm cho con thập thể dục thể thao nhiều hơn. lúc đó tôi đã nghĩ thầm ” mk sai rồi mk đã để thầy phải buồn vì thầy còn nhiếu việc ko có thời gian kèm cặp thôi thì để mai có tiết thể dục mk sẽ xin lổi thầy “. ngày hôm sau gặp thầy em đã đúng lên và nói với thầy :
– em xin lỗi vì đã hiểu nhầm thấy thầy luôn quan tâm em . thầy mắng và phạt là để em hiểu để lần sau ko tái phạn vầy mà em cứ nghĩ thầy ghét em thầy còn bận nhiều việc nên ko có thế kèm cặp bọn em , em xin lỗi thầy mong thầy tha cho em .
thầy nói với em
– ko thày là người sai mắng phạt ko phải cách giải quyết . thầy xin lỗi .
từ đó lúc nào tôi và thầy cũng cười đù vui vẻ em yêu thầy
trong chúng ta , ai cũng có một kỉ niệm nào đó với một người thầy , người cô nào đó . Tôi cũng vậy , tôi đã có một kỉ niệm khó quên đối với người thầy dạy thể dục của tôi. Lúc khi lớp 3 , tôi còn là một đửa trẻ con ngây thơ . Môn nào các cô đều bảo học đc nhưng môn thể dục thì ko , trong lớp thể dục , tôi là người tập chậm nhất ko nhớ động tác gì nên hay bị mắng và phạt , môn thể dục lúc nào cũng thế . nhảy dây , đá cầu , chơi ném bóng cũng ko thành thân nên hay bị các bạn xa lánh ko ai muốn cùng đồi tôi môn thể dục . lúc nào làm si thầy cũng mắng và phạt tôi trước tập thể lớp , tôi nghĩ thầm ” chắc thầy thể dục ghét mk lúc nào cũng mãng mk nhiều mà bạn khác ít lên tôi đã cố tình xa lánh thầy . một lần khi bị thầy mắng tôi đã đứng im mặc kề nhưng trong lòng lại rất tức giận nện đã cãi lại :
– Ko , thầy ko hiểu em , thầy ko biết em bị yếu sưc khẻo thôi , nếu ko tin thấy mở hồ sơ khám bệnh của em ra đi , tại vì em quá yếu ko thể tập đc nếu thầy trách thầy trách em này , thầy mắng to lên cho cả trường nghe thấy đi , em , em ghét thầy .
Sau đó tôi mới khóc và chạy về lớp. về nhà bố mẹ mới nói là nhờ bố mẹ kèm cho con thập thể dục thể thao nhiều hơn. lúc đó tôi đã nghĩ thầm ” mk sai rồi mk đã để thầy phải buồn vì thầy còn nhiếu việc ko có thời gian kèm cặp thôi thì để mai có tiết thể dục mk sẽ xin lổi thầy “. ngày hôm sau gặp thầy em đã đúng lên và nói với thầy :
– em xin lỗi vì đã hiểu nhầm thấy thầy luôn quan tâm em . thầy mắng và phạt là để em hiểu để lần sau ko tái phạn vầy mà em cứ nghĩ thầy ghét em thầy còn bận nhiều việc nên ko có thế kèm cặp bọn em , em xin lỗi thầy mong thầy tha cho em .
thầy nói với em
– ko thày là người sai mắng phạt ko phải cách giải quyết . thầy xin lỗi .
từ đó lúc nào tôi và thầy cũng cười đù vui vẻ em yêu thầy