viết 1 đoạn văn chủ đề tự chọn có sử dụng đại từ
viết ngắn, cấm chép mạng , trả lời rồi nợ ơn tim, cảm ơn và TLHN
0 bình luận về “viết 1 đoạn văn chủ đề tự chọn có sử dụng đại từ
viết ngắn, cấm chép mạng , trả lời rồi nợ ơn tim, cảm ơn và TLHN”
Mỗi ngày mới là một niềm vui bởi khi tôi thức dậy cái mà tôi ấn tượng nhất là cánh đồng lúa quê hương vào mùa lúa chín. Cánh đồng lúa đã mang lại cho người dân quê tôi bao niềm vui lớn lao. Nólà cả một thành quả và tâm sức của các bác nông dân bỏ ra. Cánh đồng lúa là nơi nuôi lớn tôi và bao người dân ở đây. Cánh đồng còn là nơi ấp ủ những kỷ niệm tuổi thơ của tôi và những đứa trẻ thôn quê. Tình cảm của tôidành cho nó là tất cả tình yêu lớn lao.
Tôi vốn là một người thích khám phá với những thứ mới lạ. Vì bận rộn công việc nên bố mẹ đã cho tôi một chuyến đi về nhà bà ngoại. Đầu tiên là đi xe buýt, mọi người trên xe luôn bộn rộn với những công việc. Họ không quan tâm một người phụ nữ mang thai không có chỗ ngồi. Tôi liền đứng dậy nhường chỗ cho cô ấy. Họ nhìn tôi với ánh mắt bất ngờ bâý giờ họ với biết quan tâm đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Ngước ra cửa sổ, tôi nhìn thấy một cuộc sống giản dị với những cánh đồng lúa bát ngát. Nới mà ở thành phố thì không thể có được. Cuối cùng cũng đến nơi, bước xuống chuyến xe. Mùi hương của lúa thơm đã cho tôi thêm một cảm giác mới lạ. Đám nhỏ thả diều trên bờ đê. Đến nhà, Tôi lại có một linh cảm đây sẽ là chuyến đi rất thú vị.
Mỗi ngày mới là một niềm vui bởi khi tôi thức dậy cái mà tôi ấn tượng nhất là cánh đồng lúa quê hương vào mùa lúa chín. Cánh đồng lúa đã mang lại cho người dân quê tôi bao niềm vui lớn lao. Nó là cả một thành quả và tâm sức của các bác nông dân bỏ ra. Cánh đồng lúa là nơi nuôi lớn tôi và bao người dân ở đây. Cánh đồng còn là nơi ấp ủ những kỷ niệm tuổi thơ của tôi và những đứa trẻ thôn quê. Tình cảm của tôi dành cho nó là tất cả tình yêu lớn lao.
Tôi vốn là một người thích khám phá với những thứ mới lạ. Vì bận rộn công việc nên bố mẹ đã cho tôi một chuyến đi về nhà bà ngoại. Đầu tiên là đi xe buýt, mọi người trên xe luôn bộn rộn với những công việc. Họ không quan tâm một người phụ nữ mang thai không có chỗ ngồi. Tôi liền đứng dậy nhường chỗ cho cô ấy. Họ nhìn tôi với ánh mắt bất ngờ bâý giờ họ với biết quan tâm đến những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Ngước ra cửa sổ, tôi nhìn thấy một cuộc sống giản dị với những cánh đồng lúa bát ngát. Nới mà ở thành phố thì không thể có được. Cuối cùng cũng đến nơi, bước xuống chuyến xe. Mùi hương của lúa thơm đã cho tôi thêm một cảm giác mới lạ. Đám nhỏ thả diều trên bờ đê. Đến nhà, Tôi lại có một linh cảm đây sẽ là chuyến đi rất thú vị.