Viết 1 đoạn văn có sử dụng danh từ chỉ hiện tượng và sự vật , gạch chân dưới các danh từ ấy
0 bình luận về “Viết 1 đoạn văn có sử dụng danh từ chỉ hiện tượng và sự vật , gạch chân dưới các danh từ ấy”
Nếu các bạn đã phải trải qua một lần mắc lỗi của tôi thì cõ lẽ nó sẽ khiến tinh thần học tập của bạn sẽ đi xuống. Đó là một ngày mưa rầm rã, khi mẹ tôi đã đi làm, tôi và em trai đang ốm ở nhà trông nhà. Tự nhiên bọn cong Trang và con Dung tới chơi. Tôi hứng hởi và chào đón các bạn của mình và em tôi hỏi” Chị ơi, ai vậy” Tôi không quan tâm đến câu hởi của em và chơi với bọn nó tiếp. Tôi lôi số bánhkẹo mà mẹ tôi mua cho 2 chị em ra và cho bọn nó ăn. “Tôi đang làm gì vậy?” 1 câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi và tôi cũng bở qua nó 1 cách nhanh chóng. Bọn con Trang và con Dung thấy em tôi đang bệnh vì thế đã chia cho em m1 ít. Và đi về luôn vì trời đã mưa to hơn. Khi bọn nó về tôi lại nghĩ em mình ốm vì thế bọn nó sợ nên về. Tôi mắng em và chửi bới em. Cơn giận nổi lên và tôi mắng em khoảng 1 h đồng hồ. Em đã khóc suốt hồi tôi mắng em và em ấy đã ngất từ bao h mà tôi không biết. Đã mắng em và trách móc em, tôi thấy long tôi như bị ai đánh vào. Tôi cúi xuống hỏi han em và xin lỗi nhưng em đã ngất. Tôi hoảng hốt và nhận ra lỗi sai của mình. Tôi gọi cho mẹ và nói cho mẹ biết. Mẹ chạy gấp về nhà và đưa em lên viện. giờ thì em ấy đã ổn nhưng lòng tôi cứ mội khi nhắc đến việc này thì cứ như ruột bị ai cắt.
Hè đã về tự bao giờ. Trêncành phượng, từngchùm phượng vĩnở rộ đỏ rự cả khoảng sân.Những chú vebắt đầu kêu nhưng dàn hợp ca chào đón MÙA HÈ đến. Trongvườn,những bông hoa loa kèn bắt đầu nở , tỏa hương thơm mát.Dòng sôngđỏ nặng phù sa uốn mình nhưdải lụa đàovắt mình qua ngôi làng, tưới tiêu choruộng lúa vườn cây. Cánh đồng lúachín tựa nhưtấm thảmtrải dài tít tắp đến tận chân trời. Thỉnh thoảng, lác đát trên cách đồng lànhững chiếc nón trắngcủacác bác nông dânra đồng thămlúa. Cảngôi làngem đắm chìm trong không khí mùa hè rộn ràng
Nếu các bạn đã phải trải qua một lần mắc lỗi của tôi thì cõ lẽ nó sẽ khiến tinh thần học tập của bạn sẽ đi xuống. Đó là một ngày mưa rầm rã, khi mẹ tôi đã đi làm, tôi và em trai đang ốm ở nhà trông nhà. Tự nhiên bọn cong Trang và con Dung tới chơi. Tôi hứng hởi và chào đón các bạn của mình và em tôi hỏi” Chị ơi, ai vậy” Tôi không quan tâm đến câu hởi của em và chơi với bọn nó tiếp. Tôi lôi số bánh kẹo mà mẹ tôi mua cho 2 chị em ra và cho bọn nó ăn. “Tôi đang làm gì vậy?” 1 câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi và tôi cũng bở qua nó 1 cách nhanh chóng. Bọn con Trang và con Dung thấy em tôi đang bệnh vì thế đã chia cho em m1 ít. Và đi về luôn vì trời đã mưa to hơn. Khi bọn nó về tôi lại nghĩ em mình ốm vì thế bọn nó sợ nên về. Tôi mắng em và chửi bới em. Cơn giận nổi lên và tôi mắng em khoảng 1 h đồng hồ. Em đã khóc suốt hồi tôi mắng em và em ấy đã ngất từ bao h mà tôi không biết. Đã mắng em và trách móc em, tôi thấy long tôi như bị ai đánh vào. Tôi cúi xuống hỏi han em và xin lỗi nhưng em đã ngất. Tôi hoảng hốt và nhận ra lỗi sai của mình. Tôi gọi cho mẹ và nói cho mẹ biết. Mẹ chạy gấp về nhà và đưa em lên viện. giờ thì em ấy đã ổn nhưng lòng tôi cứ mội khi nhắc đến việc này thì cứ như ruột bị ai cắt.
Hè đã về tự bao giờ. Trên cành phượng, từng chùm phượng vĩ nở rộ đỏ rự cả khoảng sân. Những chú ve bắt đầu kêu nhưng dàn hợp ca chào đón MÙA HÈ đến. Trong vườn, những bông hoa loa kèn bắt đầu nở , tỏa hương thơm mát. Dòng sông đỏ nặng phù sa uốn mình như dải lụa đào vắt mình qua ngôi làng, tưới tiêu cho ruộng lúa vườn cây. Cánh đồng lúa chín tựa như tấm thảm trải dài tít tắp đến tận chân trời. Thỉnh thoảng, lác đát trên cách đồng là những chiếc nón trắng của các bác nông dân ra đồng thăm lúa. Cả ngôi làng em đắm chìm trong không khí mùa hè rộn ràng
=>Danh từ: cành phượng, vườn, dòng sông, dải lụa đào, ruộng lúa vườn cây, cánh đông lúa, tấm thảm, lúa, ngôi làng
Cụm danh từ: những chú ve, những bông hao loa kèn, những chiếc nón trắng, các bác nông dân.