Viết 1 đoạn văn có thành phần biệt lập gọi đáp phụ trú. gạch chân dưới các thành phần biệt lập gọi đáp và phụ trú đó.
Trả lời đúng em cho 5 sao nha
Viết 1 đoạn văn có thành phần biệt lập gọi đáp phụ trú. gạch chân dưới các thành phần biệt lập gọi đáp và phụ trú đó.
Trả lời đúng em cho 5 sao nha
Cuộc đời mỗi con người ví như một chặng đường đầy gian lao và thử thách, nhưng trên mỗi chặng đường đó ta nhận ra nhiều điều. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày đầy hối hận và nước mắt hồi trung học của tôi – ngày mà tôi lỡ làm cho người tôi yêu thương nhất phải buồn. Cứ sáng sáng tôi lại bắt đầu một ngày mới, cắp sách tới trường đầy háo hức. Hôm ấy cũng vậy. Cũng đẹp. Cũng vui. Nhưng tất cả đều bị xé nát bởi con điểm 5 tròn trĩnh. Tôi không thể ngờ, tôi không thể tin vào mắt mình rằng bản thân đang cầm trên tay bài kiểm tra điểm 5 ấy, trong đầu liên tiếp hiện ra những câu hỏi: Tại sao? Vì điều gì? Có thể không?…. Cứ thế, bài kiểm tra như một cú sốc đối với tôi. Bởi lẽ, từ đó tới giờ lực học của tôi vấn khá và tôi cứ nghĩ… giờ sao đây, mình sẽ nói gì với mẹ về điều này? Tôi trở về nhà trong tâm trạng rối ren, u sầu. Tất nhiên, vẻ mặt ấy đã gây sự chú ý của mẹ tôi. Nhẹ nhàng, mẹ lên phòng tôi, gõ cửa và như thường lệ, mẹ ngồi trầm ngâm tĩnh lặng với tôi một lúc. Sau mẹ mới hỏi và tôi đã ”thú tội”với mẹ. Tôi cứ nghĩ mẹ sẽ giáng cho mình một cái đánh thật đau, hay một trận mắng thậm tệ nhưng mẹ cười, mẹ bảo: ” Cuộc sống không bao giờ là bằng phẳng đâu con, sẽ có lúc con cảm thấy thất vọng nhưng đừng để nỗi thất vọng ấy lấn áp niềm vui, sự hi vọng của con. Tương lai do con quyết định, cố lên nhé! Mẹ không buồn vì con được điểm kém đâu mà mẹ sẽ buồn nếu con không ăn cơm đấy!” Vâng, người mẹ của tôi, một người mẹ cao cả, luôn luôn là đôi cánh nâng đỡ tôi bước vào đời, mẹ nói mẹ không buồn nhưng tôi đọc được trong đôi mắt mẹ có chút thất vọng nhưng tôi sẽ không để một giọt buồn nào lên mắt mẹ nữa. Tôi sẽ cố gắng, cố gắng và cố gắng hết mình vì mẹ – người phụ nữ vĩ đại của đời tôi.
* Chú thích:
– thành phần biệt lập gọi đáp: in đậm + gạch chân ” Vâng”.
– thành phần biệt lập phụ chú: in đậm + in nghiêng: ”ngày mà tôi lỡ làm cho người tôi yêu thương nhất phải buồn”.
__________________________________________
Mẹ – người phụ nữ đẹp nhất, vĩ đại nhất trong đời tôi. Mẹ không có một thân hình hoàn hảo như người ta vẫn hay nghĩ về khuôn mẫu vẻ đẹp của phụ nữ. Mẹ gây ấn tượng với mọi người bởi mái tóc dài, đen óng mượt, thoảng hương bồ kết. Khuôn mặt mẹ tròn trĩnh, phúc hậu và có lẽ thời gian đã biến làn da trắng hồng của mẹ dần chai sạn và thô nám. Đôi mắt mẹ sâu, sáng dịu hiền, đôi mắt chan chứa sự yêu thương và nhân hậu. Mẹ có giọng nói trầm ấm vô cùng, đôi khi chỉ cần ở bên mẹ nghe mẹ nói, nghe mẹ kể ề những câu chuyện xưa kia, tôi bỗng cảm thấy cuộc sống thật thanh bình. Mẹ tôi sống giản dị lắm, quần áo đơn giản thoải mái phù hợp với công việc. Mẹ không ưa son phấn trang điểm, không cần vi vu du lịch, hay mua sắm những món đồ xa xỉ – những thứ có lẽ thật đẹp trong mắt mỗi người phụ nữ. Mẹ thích những câu ca dao, những câu nói đạo lí sâu sắc về lẽ sống làm người, và mẹ luôn răn dạy những đứa con của mẹ những bài học quý giá đó. Vâng, mẹ tôi, người đã mang tôi đến với cuộc đời đầy màu sắc và cũng là đôi cánh nâng đỡ tôi. Cảm ơn mẹ, cảm ơn trái tim mẹ, phép màu của đời con.
* Chú thích:
– thành phần biệt lập gọi đáp: in đậm + gạch chân ” Vâng“.
– thành phần biệt lập phụ chú: in đậm: ”những thứ có lẽ thật đẹp trong mắt mỗi người phụ nữ”.