viết 1 đoạn văn nêu cảm nghĩ của e về 1 tác phẩm nói về đồng tháp
0 bình luận về “viết 1 đoạn văn nêu cảm nghĩ của e về 1 tác phẩm nói về đồng tháp”
Khi nói về quê hương Đồng Tháp, nhiều người thường nghĩ đến những cánh đồng mênh mông ruộng lúa, những cánh rừng tràm bạt ngàn xanh thẳm, dòng phù sa mênh mông – tươi mát ngọt ngào mỗi khi mùa nước nổi về. Với các thi nhân đến từ phương xa, vùng đất và con người Đồng Tháp vừa hài hòa, vừa thân thương, để rồi dù chỉ một lần đến nhưng các tác giả đã sáng tác nên những vần thơ đong đầy cảm xúc.
Về Đồng Tháp, tác giả Kha Ly Chàm (Tây Ninh) như được hòa mình vào cái nắng, gió và cả không gian thiên nhiên vô tận của vùng biên giới. Một thoáng ngỡ ngàng về người con gái Tân Hồng, theo đó là cả một sự lưu luyến về đất và người nơi đây:
“Trưa ghé Sa Rài
Nắng vùng biên sao quái lạ kỳ
Nhưng con gái màu da sữa trắng
Lời ngọt ngào khiến ta say đắm
Có chút gì… níu giữ bước chân”.
(Trích tác phẩm: 36 giờ
với Đồng Tháp)
Đến cái nôi đờn ca tài tử ở Lai Vung, tác giả Đynh Trầm Ca (Quảng Nam) như say đắm trong từng câu vọng cổ và những đặc sản ngọt ngào để rồi:
Giang hồ dạt xuống quê em
Nghe câu vọng cổ mà mềm lòng say
Quýt hồng, cam ngọt giang tay
Thôi thì ở rể chốn này cho vui!
(Về Lai Vung)
Với tác giả Dương Thuấn (Hà Nội), nỗi nhớ da diết về Đồng Tháp như thôi thúc anh một lần nữa tìm đến nơi này. Nhớ từng địa danh, tác giả nhớ cánh đồng lúa mênh mông, ở đó có hình ảnh những cô gái xinh tươi, những con người Đồng Tháp sống chan hòa trong nắng ấm:
Tháp Mười gọi anh về
Lai Vung gọi anh về
Cao Lãnh anh luôn nhớ
Nhớ tràn về Tam Nông…
Mênh mông lúa
Gió mênh mông
Áo đen
Nón trắng
Em thơm như hương lúa
Em trắng xinh nụ cười…
(Đồng Tháp anh về)
Đặt chân đến vùng đất Tháp Mười, trước cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng, bơi xuồng giữa cánh đồng Tháp Mười mênh mông nước, trải lòng trên từng câu thơ, tác giả Trương Ngọc Ánh (Hà Tĩnh) cảm thấy mình dường như đã gắn bó với vùng đất này tự khi nào:
“Ơi Tháp Mười góc chiều thương nhớ
Tình tha hương biền biệt cũng quay về
Trong giấc ngủ mơ màng câu vọng cổ
Lòng ta thành một chốn đôi quê”.
(Trích Tháp Mười yêu dấu)
Vùng đất, con người Đồng Tháp luôn hiền hòa và mến khách. Những cánh đồng mênh mông, những đặc sản trên quê hương Đồng Tháp hiếm nơi nào có được luôn là điểm đến của du khách gần xa. Hy vọng từ những lần đặt chân đến Đồng Tháp, những tâm hồn thi nhân sẽ tiếp tục mang đến cho độc giả những vần thơ mới.
Khi nói về quê hương Đồng Tháp, nhiều người thường nghĩ đến những cánh đồng mênh mông ruộng lúa, những cánh rừng tràm bạt ngàn xanh thẳm, dòng phù sa mênh mông – tươi mát ngọt ngào mỗi khi mùa nước nổi về. Với các thi nhân đến từ phương xa, vùng đất và con người Đồng Tháp vừa hài hòa, vừa thân thương, để rồi dù chỉ một lần đến nhưng các tác giả đã sáng tác nên những vần thơ đong đầy cảm xúc.
Về Đồng Tháp, tác giả Kha Ly Chàm (Tây Ninh) như được hòa mình vào cái nắng, gió và cả không gian thiên nhiên vô tận của vùng biên giới. Một thoáng ngỡ ngàng về người con gái Tân Hồng, theo đó là cả một sự lưu luyến về đất và người nơi đây:
“Trưa ghé Sa Rài
Nắng vùng biên sao quái lạ kỳ
Nhưng con gái màu da sữa trắng
Lời ngọt ngào khiến ta say đắm
Có chút gì… níu giữ bước chân”.
(Trích tác phẩm: 36 giờ
với Đồng Tháp)
Đến cái nôi đờn ca tài tử ở Lai Vung, tác giả Đynh Trầm Ca (Quảng Nam) như say đắm trong từng câu vọng cổ và những đặc sản ngọt ngào để rồi:
Giang hồ dạt xuống quê em
Nghe câu vọng cổ mà mềm lòng say
Quýt hồng, cam ngọt giang tay
Thôi thì ở rể chốn này cho vui!
(Về Lai Vung)
Với tác giả Dương Thuấn (Hà Nội), nỗi nhớ da diết về Đồng Tháp như thôi thúc anh một lần nữa tìm đến nơi này. Nhớ từng địa danh, tác giả nhớ cánh đồng lúa mênh mông, ở đó có hình ảnh những cô gái xinh tươi, những con người Đồng Tháp sống chan hòa trong nắng ấm:
Tháp Mười gọi anh về
Lai Vung gọi anh về
Cao Lãnh anh luôn nhớ
Nhớ tràn về Tam Nông…
Mênh mông lúa
Gió mênh mông
Áo đen
Nón trắng
Em thơm như hương lúa
Em trắng xinh nụ cười…
(Đồng Tháp anh về)
Đặt chân đến vùng đất Tháp Mười, trước cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng, bơi xuồng giữa cánh đồng Tháp Mười mênh mông nước, trải lòng trên từng câu thơ, tác giả Trương Ngọc Ánh (Hà Tĩnh) cảm thấy mình dường như đã gắn bó với vùng đất này tự khi nào:
“Ơi Tháp Mười góc chiều thương nhớ
Tình tha hương biền biệt cũng quay về
Trong giấc ngủ mơ màng câu vọng cổ
Lòng ta thành một chốn đôi quê”.
(Trích Tháp Mười yêu dấu)
Vùng đất, con người Đồng Tháp luôn hiền hòa và mến khách. Những cánh đồng mênh mông, những đặc sản trên quê hương Đồng Tháp hiếm nơi nào có được luôn là điểm đến của du khách gần xa. Hy vọng từ những lần đặt chân đến Đồng Tháp, những tâm hồn thi nhân sẽ tiếp tục mang đến cho độc giả những vần thơ mới.