Viết bài tập làm văn số 6 – Văn tả người ( làm tại lớp )
Tả bố nha
mik cảm ơn m.n
0 bình luận về “Viết bài tập làm văn số 6 – Văn tả người ( làm tại lớp )
Tả bố nha
mik cảm ơn m.n”
+ Tả người bố của em :
Bài làm
” Công cha như núi Thái Sơn ” mỗi khi nghe câu ca dao ấy trong lòng em lại xúc động nghẹn ngào nhớ về người bố đáng kính .
Bố em là trụ cột vững chắc của gia đình . Bố dạy em bao điều hay lẽ phải , uốn nắn em những bước đi chập chững đầu tiên trên đường đời . Bố em đã ngoài 40 tuổi nhưng vẫn rất thanh niên . Bố thường thức dậy từ sáng sớm để tập thể dục . Bố thường dặn chúng em sức khỏe là vô giá , vì vậy em phải rèn luyện sức khỏe thường xuyên . Nghe lời bố, em luôn cố gắng chăm sóc sức khỏe cho bản thân mình .
Bố luôn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chúng em . Căn nhà khang trang , tiện nghi đầy đủ đều là 1 tay bố và mẹ gây dựng . Những ngày hè nắng cháy bố đi làm việc mồ hôi ướt đẫm . Chiếc áo bố mặc bạc màu mưa nắng . Phải đi làm và dành dụm tất cả cho chúng em .
Em thương bố nhiều lắm . Mỗi khi thấy bố mệt em cố gắng làm đỡ bố những việc nhỏ nhặt trong nhà . Bố thấy em ngoan nên luôn nở nụ cười trên môi . Đặc biệt , khi bố xoa đầu khen em , em cảm thấy vui vô cùng . Cũng có đôi lần , em khiến bố mẹ không vui . Những lúc ấy bố chẳng trách mắng em mà chỉ nhẹ nhàng răn dạy , chỉ bảo em . Những lời chỉ bảo ấy của bố , chẳng bao giờ em quên.
Em luôn cố gắng hoàn thiện bản thân để bố mẹ chẳng phải bận tâm lo nghĩ . Em rất hạnh phúc khi thấy bố mẹ vui lòng . Khi những cố gắng của em đạt kết quả tốt bố luôn là người động viên , dành những phần thưởng rất thú vị cho em . Đặc biệt là kì nghỉ hè vừa qua , bố thưởng cho em chuyến du lịch vô cùng thích thú . Bởi vậy với em làm bố mẹ vui lòng là bổn phận và trách nhiệm .
Trong trái tim em luôn có hình ảnh gia đình với muôn vàn tình yêu thương . Dưới mái ấm gia đình em luôn được chở che . Cả hình ảnh người bố đáng kính của em nữa .
Trong mỗi gia đình, người bố luôn là người trụ cột, hàng ngày làm lụng vất vả mưu sinh. Công việc nghiên cứu của bố em đôi khi làm việc ở nhà. Mỗi lần như thế, em lại lén nhìn bố làm việc, hình ảnh ấy thật vĩ đại làm sao.
Bố em làm nghiên cứu khoa học cho một viện sinh học nổi tiếng. Hàng ngày công việc của bố là nghiên cứu, dựa vào những mẫu vật được lấy ra từ những hiện tượng, sự việc đặc biệt, tìm ra những yếu tố then chốt, đưa ra phương pháp giải quyết cho những căn bệnh chưa có thuốc chữa. Đợt ấy đúng mùa dịch bệnh, bố em phải thường xuyên thức khuya làm nghiên cứu. Vừa về đến nhà, không kịp ăn cơm tử tế, bố đã vội vào phòng làm việc vùi đầu vào những bài báo cáo, nghiên cứu. Chiếc áo khoác ngoài bố vắt lên tai ghế làm việc, chiếc cặp da đặt dựa vào góc tường. Bố ngồi trên ghế, chiếc áo sơ mi dài tay xắn quá khuỷu tay. Gương mặt bố nghiêm túc chăm chú trên tập tài liệu trên bàn. Đôi chân mày hơi cau lại chứng tỏ đang suy nghĩ rất tập trung. Đôi môi bố hơi mím lại, thỉnh thoảng dường như quá khó nghĩ, bố lại vô tình thoát ra một tiếng thở dài. Đôi mắt bố đầy suy tư, tròn sự suy tư lại ánh lên nét sắc sảo, nghiêm nghị đến lạ thường, như một lời cảnh báo không làm phiền. Trên mặt bàn làm việc của bố ngổn ngang tài liệu, những chỉ số, thống kê, những bức tranh, phân tích khác nhau,… em nhìn hoa cả mắt. Vậy mà bố vẫn có thể phân biệt tốt những nghiên cứu đó. Chốc chốc,bố lại quay về chiếc máy tính xách tay đã mở sẵn, gõ gõ như đang tìm kiếm điều gì đó. Sau đó, bố quay ra phía sau, nơi để rất nhiều những máy móc phục vụ nghiên cứu, cho mẫu vật vào trong, vặn vặn, chỉnh chỉnh một loạt các nút rồi nghiêm túc quan sát. Sau một hồi, bố lại quay về bàn làm việc, tiếp tục ghi chép, tính toán những kết quả vừa tìm được. Có những lúc dường như mệt quá, bố ngửa ra lưng ghế, đưa 2 tay bóp bóp đầu.
Cuối cùng, như cả thế kỉ trôi qua, bố bỗng nở nụ cười thật tươi, giơ hay tay lên sung sướng. Có lẽ bố đã tìm ra phương án tốt nhất. Bố cầm tờ bản thảo trên tay, đôi mắt rực lên niềm vui khiến em cũng vui lây.
+ Tả người bố của em :
Bài làm
” Công cha như núi Thái Sơn ” mỗi khi nghe câu ca dao ấy trong lòng em lại xúc động nghẹn ngào nhớ về người bố đáng kính .
Bố em là trụ cột vững chắc của gia đình . Bố dạy em bao điều hay lẽ phải , uốn nắn em những bước đi chập chững đầu tiên trên đường đời . Bố em đã ngoài 40 tuổi nhưng vẫn rất thanh niên . Bố thường thức dậy từ sáng sớm để tập thể dục . Bố thường dặn chúng em sức khỏe là vô giá , vì vậy em phải rèn luyện sức khỏe thường xuyên . Nghe lời bố, em luôn cố gắng chăm sóc sức khỏe cho bản thân mình .
Bố luôn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chúng em . Căn nhà khang trang , tiện nghi đầy đủ đều là 1 tay bố và mẹ gây dựng . Những ngày hè nắng cháy bố đi làm việc mồ hôi ướt đẫm . Chiếc áo bố mặc bạc màu mưa nắng . Phải đi làm và dành dụm tất cả cho chúng em .
Em thương bố nhiều lắm . Mỗi khi thấy bố mệt em cố gắng làm đỡ bố những việc nhỏ nhặt trong nhà . Bố thấy em ngoan nên luôn nở nụ cười trên môi . Đặc biệt , khi bố xoa đầu khen em , em cảm thấy vui vô cùng . Cũng có đôi lần , em khiến bố mẹ không vui . Những lúc ấy bố chẳng trách mắng em mà chỉ nhẹ nhàng răn dạy , chỉ bảo em . Những lời chỉ bảo ấy của bố , chẳng bao giờ em quên.
Em luôn cố gắng hoàn thiện bản thân để bố mẹ chẳng phải bận tâm lo nghĩ . Em rất hạnh phúc khi thấy bố mẹ vui lòng . Khi những cố gắng của em đạt kết quả tốt bố luôn là người động viên , dành những phần thưởng rất thú vị cho em . Đặc biệt là kì nghỉ hè vừa qua , bố thưởng cho em chuyến du lịch vô cùng thích thú . Bởi vậy với em làm bố mẹ vui lòng là bổn phận và trách nhiệm .
Trong trái tim em luôn có hình ảnh gia đình với muôn vàn tình yêu thương . Dưới mái ấm gia đình em luôn được chở che . Cả hình ảnh người bố đáng kính của em nữa .
– Chúc bạn học tốt ! Xin ctlhn ạ
@9597
Trong mỗi gia đình, người bố luôn là người trụ cột, hàng ngày làm lụng vất vả mưu sinh. Công việc nghiên cứu của bố em đôi khi làm việc ở nhà. Mỗi lần như thế, em lại lén nhìn bố làm việc, hình ảnh ấy thật vĩ đại làm sao.
Bố em làm nghiên cứu khoa học cho một viện sinh học nổi tiếng. Hàng ngày công việc của bố là nghiên cứu, dựa vào những mẫu vật được lấy ra từ những hiện tượng, sự việc đặc biệt, tìm ra những yếu tố then chốt, đưa ra phương pháp giải quyết cho những căn bệnh chưa có thuốc chữa. Đợt ấy đúng mùa dịch bệnh, bố em phải thường xuyên thức khuya làm nghiên cứu. Vừa về đến nhà, không kịp ăn cơm tử tế, bố đã vội vào phòng làm việc vùi đầu vào những bài báo cáo, nghiên cứu. Chiếc áo khoác ngoài bố vắt lên tai ghế làm việc, chiếc cặp da đặt dựa vào góc tường. Bố ngồi trên ghế, chiếc áo sơ mi dài tay xắn quá khuỷu tay. Gương mặt bố nghiêm túc chăm chú trên tập tài liệu trên bàn. Đôi chân mày hơi cau lại chứng tỏ đang suy nghĩ rất tập trung. Đôi môi bố hơi mím lại, thỉnh thoảng dường như quá khó nghĩ, bố lại vô tình thoát ra một tiếng thở dài. Đôi mắt bố đầy suy tư, tròn sự suy tư lại ánh lên nét sắc sảo, nghiêm nghị đến lạ thường, như một lời cảnh báo không làm phiền. Trên mặt bàn làm việc của bố ngổn ngang tài liệu, những chỉ số, thống kê, những bức tranh, phân tích khác nhau,… em nhìn hoa cả mắt. Vậy mà bố vẫn có thể phân biệt tốt những nghiên cứu đó. Chốc chốc,bố lại quay về chiếc máy tính xách tay đã mở sẵn, gõ gõ như đang tìm kiếm điều gì đó. Sau đó, bố quay ra phía sau, nơi để rất nhiều những máy móc phục vụ nghiên cứu, cho mẫu vật vào trong, vặn vặn, chỉnh chỉnh một loạt các nút rồi nghiêm túc quan sát. Sau một hồi, bố lại quay về bàn làm việc, tiếp tục ghi chép, tính toán những kết quả vừa tìm được. Có những lúc dường như mệt quá, bố ngửa ra lưng ghế, đưa 2 tay bóp bóp đầu.
Cuối cùng, như cả thế kỉ trôi qua, bố bỗng nở nụ cười thật tươi, giơ hay tay lên sung sướng. Có lẽ bố đã tìm ra phương án tốt nhất. Bố cầm tờ bản thảo trên tay, đôi mắt rực lên niềm vui khiến em cũng vui lây.