Viết bài văn biểu cảm về một cảnh sắc đẹp của Đà Nẵng mà em biết
0 bình luận về “Viết bài văn biểu cảm về một cảnh sắc đẹp của Đà Nẵng mà em biết”
Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố đã lùi lại phía sau trả lại đây không gian tĩnh lặng, trong lành, chỉ còn lại tiếng gió đuổi nhau trên những tán cây, tiếng chim hót véo von và tiếng suối chảy róc rách hoà cùng nhau tạo thành bản tình ca trong trẻo của núi rừng. Càng lên cao, không khí càng trong lành, mát dịu.
Từ thành phố Đà Nẵng, nhìn về phía Đông Bắc, bán đảo Sơn Trà ẩn hiện trong những đám mây trắng đục, cao ngất chìm khuất trong mây trời. Để cảm nhận sự hùng vĩ của núi non trùng điệp, sự lãng mạn phiêu bồng của mây núi hoà quyện và sự kỳ thú của thiên nhiên hoang dã của Sơn Trà, các tour du lịch khám phá rừng luôn hấp dẫn du khách.
Cây cầu dây võng Thuận Phước ngạo nghễ vắt ngang qua eo biển Đà Nẵng, nơi cuối sông đầu biển đã nối nhịp trung tâm thành phố sôi động với bán đảo Sơn Trà lắng đọng trong sự thanh bình.
Cánh rừng nguyên sinh xanh thẳm kéo dài đến tận chân mây hoà quyện với màu xanh ngọc bích của nước biển Đông bao bọc xung quanh giờ đây đã nằm trong lòng thành phố, trở thành mái nhà xanh làm dịu mát nhịp sống sôi động, hối hả của một thành phố trẻ, năng động. Bán đảo Sơn Trà như nàng công chúa được đánh thức sau giấc ngủ dài xuyên thế kỷ, bừng dậy với vẻ đẹp lộng lẫy đầy sức quyến rũ. Những đỉnh núi cao chập chùng lãng đãng mây phủ, những đồi sim đan kín hai bên lối đi và cả thành phố như tấm bản đồ sống động mở ra trước mắt là những gì du khách sẽ được chiêm ngưỡng khi đến với Sơn Trà.
Từ trung tâm thành phố, chỉ mất 10 phút chạy xe máy, chúng tôi đã đặt chân lên bán đảo. Con đường chạy theo lưng chừng triền núi được trãi nhựa phẳng lỳ, hai bên đường rợp bóng cây. Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố đã lùi lại phía sau trả lại đây không gian tĩnh lặng, trong lành, chỉ còn lại tiếng gió đuổi nhau trên những tán cây, tiếng chim hót véo von và tiếng suối chảy róc rách hoà cùng nhau tạo thành bản tình ca trong trẻo của núi rừng. Càng lên cao, không khí càng trong lành, mát dịu.
Chúng tôi chọn Trạm Rađa 29 của Quân chủng phòng không Không quân Việt Nam làm nơi dừng chân đầu tiên. Nơi đây có độ cao 621m so với mực nước biển, do Mỹ xây dựng từ năm 1965, từng được mệnh danh là cặp mắt thần Đông Dương. Đứng tại chân trạm chúng tôi mới tin rằng mình đã thực sự chinh phục đỉnh Sơn Trà, nơi mà trước đây khi khi đứng ở thành phố, nhìn về bán đảo thấy những quả cầu trắng nhô trên đỉnh đồi chỉ ước một lần được đặt chân đến. Mở ra trước mắt chúng tôi là cả thành phố rộng lớn: biển cả, sông Hàn, những con đường ngược xuôi, những toà nhà cao vút hiện ra rõ mồn một, thành phố Đà Nẵng tuyệt đẹp được thu gọn trong một tầm nhìn.
Từ Sơn Trà nhìn ra biển Đông
Rời trạm Rađa, chúng tôi đến tiểu khu 621. Dừng xe lại ven đường để đi bộ khám phá rừng già Sơn Trà. Đặt chân trên những thảm lá khô ẩm ướt, chúng tôi lội rừng trong cảm giác thích thú, ngắm những loại nấm dại đủ màu sắc mọc ven đường mòn, những chú cua núi mang màu sắc lạ mắt với thân đỏ chân đà bò hiền lành ven dòng suối cát. Dòng suối cát, chúng tôi tạm gọi như vậy khi thấy một dòng cát chảy dài dọc theo đường mòn, chỉ toàn là cát vàng, không lẫn bất cứ tạp chất nào khác trong khi xung quanh là đất, đá và lá khô. Càng đi sâu vào rừng già, thảm thực vật càng phong phú. Những tảng đá to phủ kín cây dây leo nở hoa tím biếc, những cây sơn tuế ( có nguồn gốc Malaysia) đang bung những chồi non mượt mà, những cây chò cao vút thân to 3 người ôm không xuể sừng sững nối tiếp nhau. Và voọc chà vá chân nâu, loài thú quý hiếm đang chuyền cành tìm thức ăn trên đầu chúng tôi. Chỉ 2 km đường rừng, chúng tôi đã khám phá ra bao điều kỳ thú của thiên nhiên.
Tiếp tục cuộc hành trình, chúng tôi chinh phục những đỉnh cao ngất ngưỡng của Sơn Trà.
Con đường dốc võng uốn lượn giữa bạt ngàn cây xanh mở ra trước mắt những đỉnh đồi nối tiếp nhau trùng điệp. Càng lên cao mây càng dày đặt. Cả đoàn người chìm lấp trong mây, mây bảng lảng, vấn vít lấy chân người. Nhưng cũng thật lạ, mây ùn đến rồi tản đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát bầu trời trở lại trong veo.
Và chúng tôi đã đi trên cung đường xanh thẫm của sim, những rặng sim đang vào mùa cho quả, trái trĩu cành đan vào nhau tạo nên một đoạn đường rợp bóng sim. Rải rác ven đường, những chủ khỉ, sóc, chồn thảnh thơi ngồi sưởi nắng. Sau khi lên đến đỉnh cao 650 của Đỉnh bàn Cờ, xe bắt đầu đổ dốc. Mở ra trước mắt là biển cả mênh mông, bên này là Bãi Bắc có bờ cát phẳng vàng ươm, yên sóng như mặt hồ, bên này là Bãi Nam mặt biển phẳng lặng, xanh thẫm như thảo nguyên bao la. Con đường trãi nhựa thênh thang làm ranh giới giữa một bên là biển rộng, một bên là rừng cao đã nối nhịp giữa sườn Đông và sươn Tây, đưa Sơn Trà gần hơn trong hành trình về với thiên nhiên.
Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố đã lùi lại phía sau trả lại đây không gian tĩnh lặng, trong lành, chỉ còn lại tiếng gió đuổi nhau trên những tán cây, tiếng chim hót véo von và tiếng suối chảy róc rách hoà cùng nhau tạo thành bản tình ca trong trẻo của núi rừng. Càng lên cao, không khí càng trong lành, mát dịu.
Từ thành phố Đà Nẵng, nhìn về phía Đông Bắc, bán đảo Sơn Trà ẩn hiện trong những đám mây trắng đục, cao ngất chìm khuất trong mây trời. Để cảm nhận sự hùng vĩ của núi non trùng điệp, sự lãng mạn phiêu bồng của mây núi hoà quyện và sự kỳ thú của thiên nhiên hoang dã của Sơn Trà, các tour du lịch khám phá rừng luôn hấp dẫn du khách.
Cây cầu dây võng Thuận Phước ngạo nghễ vắt ngang qua eo biển Đà Nẵng, nơi cuối sông đầu biển đã nối nhịp trung tâm thành phố sôi động với bán đảo Sơn Trà lắng đọng trong sự thanh bình.
Cánh rừng nguyên sinh xanh thẳm kéo dài đến tận chân mây hoà quyện với màu xanh ngọc bích của nước biển Đông bao bọc xung quanh giờ đây đã nằm trong lòng thành phố, trở thành mái nhà xanh làm dịu mát nhịp sống sôi động, hối hả của một thành phố trẻ, năng động.
Bán đảo Sơn Trà như nàng công chúa được đánh thức sau giấc ngủ dài xuyên thế kỷ, bừng dậy với vẻ đẹp lộng lẫy đầy sức quyến rũ. Những đỉnh núi cao chập chùng lãng đãng mây phủ, những đồi sim đan kín hai bên lối đi và cả thành phố như tấm bản đồ sống động mở ra trước mắt là những gì du khách sẽ được chiêm ngưỡng khi đến với Sơn Trà.
Từ trung tâm thành phố, chỉ mất 10 phút chạy xe máy, chúng tôi đã đặt chân lên bán đảo. Con đường chạy theo lưng chừng triền núi được trãi nhựa phẳng lỳ, hai bên đường rợp bóng cây. Mọi ồn ào, náo nhiệt của thành phố đã lùi lại phía sau trả lại đây không gian tĩnh lặng, trong lành, chỉ còn lại tiếng gió đuổi nhau trên những tán cây, tiếng chim hót véo von và tiếng suối chảy róc rách hoà cùng nhau tạo thành bản tình ca trong trẻo của núi rừng. Càng lên cao, không khí càng trong lành, mát dịu.
Chúng tôi chọn Trạm Rađa 29 của Quân chủng phòng không Không quân Việt Nam làm nơi dừng chân đầu tiên. Nơi đây có độ cao 621m so với mực nước biển, do Mỹ xây dựng từ năm 1965, từng được mệnh danh là cặp mắt thần Đông Dương. Đứng tại chân trạm chúng tôi mới tin rằng mình đã thực sự chinh phục đỉnh Sơn Trà, nơi mà trước đây khi khi đứng ở thành phố, nhìn về bán đảo thấy những quả cầu trắng nhô trên đỉnh đồi chỉ ước một lần được đặt chân đến. Mở ra trước mắt chúng tôi là cả thành phố rộng lớn: biển cả, sông Hàn, những con đường ngược xuôi, những toà nhà cao vút hiện ra rõ mồn một, thành phố Đà Nẵng tuyệt đẹp được thu gọn trong một tầm nhìn.
Từ Sơn Trà nhìn ra biển Đông
Rời trạm Rađa, chúng tôi đến tiểu khu 621. Dừng xe lại ven đường để đi bộ khám phá rừng già Sơn Trà. Đặt chân trên những thảm lá khô ẩm ướt, chúng tôi lội rừng trong cảm giác thích thú, ngắm những loại nấm dại đủ màu sắc mọc ven đường mòn, những chú cua núi mang màu sắc lạ mắt với thân đỏ chân đà bò hiền lành ven dòng suối cát. Dòng suối cát, chúng tôi tạm gọi như vậy khi thấy một dòng cát chảy dài dọc theo đường mòn, chỉ toàn là cát vàng, không lẫn bất cứ tạp chất nào khác trong khi xung quanh là đất, đá và lá khô. Càng đi sâu vào rừng già, thảm thực vật càng phong phú. Những tảng đá to phủ kín cây dây leo nở hoa tím biếc, những cây sơn tuế ( có nguồn gốc Malaysia) đang bung những chồi non mượt mà, những cây chò cao vút thân to 3 người ôm không xuể sừng sững nối tiếp nhau. Và voọc chà vá chân nâu, loài thú quý hiếm đang chuyền cành tìm thức ăn trên đầu chúng tôi. Chỉ 2 km đường rừng, chúng tôi đã khám phá ra bao điều kỳ thú của thiên nhiên.
Tiếp tục cuộc hành trình, chúng tôi chinh phục những đỉnh cao ngất ngưỡng của Sơn Trà.
Con đường dốc võng uốn lượn giữa bạt ngàn cây xanh mở ra trước mắt những đỉnh đồi nối tiếp nhau trùng điệp. Càng lên cao mây càng dày đặt. Cả đoàn người chìm lấp trong mây, mây bảng lảng, vấn vít lấy chân người. Nhưng cũng thật lạ, mây ùn đến rồi tản đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát bầu trời trở lại trong veo.
Và chúng tôi đã đi trên cung đường xanh thẫm của sim, những rặng sim đang vào mùa cho quả, trái trĩu cành đan vào nhau tạo nên một đoạn đường rợp bóng sim. Rải rác ven đường, những chủ khỉ, sóc, chồn thảnh thơi ngồi sưởi nắng. Sau khi lên đến đỉnh cao 650 của Đỉnh bàn Cờ, xe bắt đầu đổ dốc. Mở ra trước mắt là biển cả mênh mông, bên này là Bãi Bắc có bờ cát phẳng vàng ươm, yên sóng như mặt hồ, bên này là Bãi Nam mặt biển phẳng lặng, xanh thẫm như thảo nguyên bao la. Con đường trãi nhựa thênh thang làm ranh giới giữa một bên là biển rộng, một bên là rừng cao đã nối nhịp giữa sườn Đông và sươn Tây, đưa Sơn Trà gần hơn trong hành trình về với thiên nhiên.