Viết bài văn miêu tả cảnh trường em trong lần đi học đầu tiên sau lần nghỉ dịch Covid – 19.
0 bình luận về “Viết bài văn miêu tả cảnh trường em trong lần đi học đầu tiên sau lần nghỉ dịch Covid – 19.”
Những buổi sáng không trong lành, em cùng các bạn cắp sách tới trường với tâm trạng,buồn bã. Trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai,không còn nữa mà chúng em không được nói chuyện như trước.
Bầu trời trong xanh, , không khí không trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường không náo nhiệt như lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường nay không còn. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây… Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Những buổi sáng không trong lành, em cùng các bạn cắp sách tới trường với tâm trạng,buồn bã. Trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai,không còn nữa mà chúng em không được nói chuyện như trước.
Bầu trời trong xanh, , không khí không trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường không náo nhiệt như lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường nay không còn. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây… Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em mong sao cho hết dịch Covid – 19.