Viết bài văn Thánh Gióng theo lời văn của em.Ko chép trên nhanh nha.Ai làm hay mk cho vote.Sáng tạo câu thơ,…thì Ok
0 bình luận về “Viết bài văn Thánh Gióng theo lời văn của em.Ko chép trên nhanh nha.Ai làm hay mk cho vote.Sáng tạo câu thơ,…thì Ok”
Tham khảo bài làm của tớ năm ngoái nha! hay thì cho xin câu trả lời hay nhất với ạ, tks! và cam kết với các cậu là bài này mình tự làm nha :3 không giỏi văn nên k làm được ngắn gọn như các cậu khác:3 Vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Phù Đổng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con, Một hôm, bà lên đồng thì trông thấy một vết chân rất to, bèn ướm chân vào thử xem mình thua kém bao nhiêu. Lạ thay, từ đó bà có mang và 12 tháng sau sinh một cậu bé kháu khỉnh và đặt tên là Gióng. Nhưng Gióng cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười cũng chẳng biết đi, đặt đâu thì nằm đấy.
Bấy giờ, giặc Ân tàn ác vào cướp nước ta. Triều đình nhiều phen chống trả nhưng thế giặc mạnh, nhà vua lo sợ, bèn sai sứ giả đi khắp đất nước tìm người tài cứu nước. Khi sứ giả loan tin tới làng Phù Đổng, Gióng nghe tin liền cất tiếng:”Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Người mẹ vừa kinh ngạc vừa hoảng hốt nhưng mẹ Gióng thấy cậu cất tiếng nói thì vô cùng mừng rỡ, liền mời sứ giả vào nhà. Gặp sứ giả, Gióng bảo:”Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, vội vàng về tâu vua. Nhà vua sau khi nghe tâu lại từ sứ giả, vua mừng rỡ và cho thợ rèn ngày đêm làm gấp những vật Gióng dặn.
Từ sau khi gặp sứ giả Gióng bỗng lớn nhanh như thổi, bao nhiêu cơm gạo trong nhà không đủ ăn, quần áo vừa mặc đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con. Bà con xóm giềng xung quanh đều góp gạo nuôi Gióng. Chẳng mấy chốc, Gióng đã trở thành một chàng thanh niên cao to khỏe mạnh.
Giặc đã đến chân núi Trâu. Thế nước rất nguy, người người hoảng hốt. Vừa lúc đó, sứ giả đem ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến. Gióng vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ cao to lực lưỡng, oai phong lẫm liệt. Gióng mặc áo giáp, cầm roi, nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa và phi thẳng nơi giặc chiếm đóng. Trước uy lực dũng mãnh của Gióng, giặc Ân hung tàn bị giết hết lớp này đến lớp khác, giặc chết như rạ. Bỗng roi sắt gãy. Gióng bèn nhổ những cụm tre cạnh đường quật vào giặc. Giặc tan vỡ. Đám tàn quân giẫm đạp lên nhau chạy trốn. Sau khi đánh xong trận, Gióng không về làng mà cùng tiến lên đỉnh núi Sóc Sơn, cởi bỏ giáp sắt, rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời.
Để đền ơn người anh hùng cứu nước, vua cho lập đền thờ Thánh Gióng tại làng quên, phong làm Phù Đổng Thiên Vương. Qua câu chuyện trên em rút ra được bài học rằng….. (cái này bạn tự ghi nhaa :3)
Tham khảo bài làm của tớ năm ngoái nha! hay thì cho xin câu trả lời hay nhất với ạ, tks! và cam kết với các cậu là bài này mình tự làm nha :3 không giỏi văn nên k làm được ngắn gọn như các cậu khác:3
Vào đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Phù Đổng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con, Một hôm, bà lên đồng thì trông thấy một vết chân rất to, bèn ướm chân vào thử xem mình thua kém bao nhiêu. Lạ thay, từ đó bà có mang và 12 tháng sau sinh một cậu bé kháu khỉnh và đặt tên là Gióng. Nhưng Gióng cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười cũng chẳng biết đi, đặt đâu thì nằm đấy.
Bấy giờ, giặc Ân tàn ác vào cướp nước ta. Triều đình nhiều phen chống trả nhưng thế giặc mạnh, nhà vua lo sợ, bèn sai sứ giả đi khắp đất nước tìm người tài cứu nước. Khi sứ giả loan tin tới làng Phù Đổng, Gióng nghe tin liền cất tiếng:”Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Người mẹ vừa kinh ngạc vừa hoảng hốt nhưng mẹ Gióng thấy cậu cất tiếng nói thì vô cùng mừng rỡ, liền mời sứ giả vào nhà. Gặp sứ giả, Gióng bảo:”Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, vội vàng về tâu vua. Nhà vua sau khi nghe tâu lại từ sứ giả, vua mừng rỡ và cho thợ rèn ngày đêm làm gấp những vật Gióng dặn.
Từ sau khi gặp sứ giả Gióng bỗng lớn nhanh như thổi, bao nhiêu cơm gạo trong nhà không đủ ăn, quần áo vừa mặc đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con. Bà con xóm giềng xung quanh đều góp gạo nuôi Gióng. Chẳng mấy chốc, Gióng đã trở thành một chàng thanh niên cao to khỏe mạnh.
Giặc đã đến chân núi Trâu. Thế nước rất nguy, người người hoảng hốt. Vừa lúc đó, sứ giả đem ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến. Gióng vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ cao to lực lưỡng, oai phong lẫm liệt. Gióng mặc áo giáp, cầm roi, nhảy lên mình ngựa. Ngựa phun lửa và phi thẳng nơi giặc chiếm đóng. Trước uy lực dũng mãnh của Gióng, giặc Ân hung tàn bị giết hết lớp này đến lớp khác, giặc chết như rạ. Bỗng roi sắt gãy. Gióng bèn nhổ những cụm tre cạnh đường quật vào giặc. Giặc tan vỡ. Đám tàn quân giẫm đạp lên nhau chạy trốn. Sau khi đánh xong trận, Gióng không về làng mà cùng tiến lên đỉnh núi Sóc Sơn, cởi bỏ giáp sắt, rồi cả người lẫn ngựa từ từ bay lên trời.
Để đền ơn người anh hùng cứu nước, vua cho lập đền thờ Thánh Gióng tại làng quên, phong làm Phù Đổng Thiên Vương.
Qua câu chuyện trên em rút ra được bài học rằng….. (cái này bạn tự ghi nhaa :3)