Viết bài văn: Trong cuộc sống, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ. Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ nhất của em.
0 bình luận về “Viết bài văn: Trong cuộc sống, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ. Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ nhất của em.”
Cuộc đời mỗi con người dù có đi ngược về xuôi đi đến nơi nào đi nữa thì cũng luôn giữ cho mình rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ.Và tôi cũng vậy tôi có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ . Nhưng cái kỉ niệm gắn bó nhất với tôi đó là cái ngày đầu tiên đi học. Tôi còn nhớ cái hồi ấy tôi mới lên là một cậu bé bé bỏng, non nớt được mẹ đưa đến trường với bao nhiêu điều kì thú.
Ngôi trường hồi ấy đối với tôi nó có cái gì đó xa lạ lắm. Chắc bởi tôi chưa quen hay sao ấy. Trên con đường tôi với mẹ dẫn nhau đi có vô vàn màu sắc. Không khí hôm nay sao thay đổi ghê quá . Vừa đến cổng trường đã có biết bao nhiêu là các cô cậu học trò như tôi vậy. Cũng tới trường để chào đón một năm học mới. Nhìn thẳng vào có một hàng chữ treo lên khắc với ” Trường TH Lê Hồng Phong” khang trang và lộng lẫy làm sao. Ôi! Sao mà đẹp thế này. Nhìn như một bức tranh vậy tôi tự nghĩ . Một lúc sau một hồi trống vang lên các bạn học sinh nhanh chóng xếp ghế ngay ngắn xuống dưới sân trường để bắt đầu buổi lễ khai giảng. Trong lúc ấy tôi như hòa mình vào trong bầu không khí ấy vậy. Tôi quên đi mọi âu lo , sự băn khoắn về mọi điều. … Buổi lễ bắt đầu trong khoảng thời gian 3 tiếng đồng hồ. Vừa mới bắt đầu là mở đầu cho cái lời mời, giới thiệu về buổi lễ. Khi cô giáo cất tiếng nói mỗi chữ cô ngân ra nó như một khúc nhạc vậy. Làm tôi cứ trầm bổng, xoay quanh như đang bị nó làm u mê, cuốn hút . Tiếp theo phải kể để các tiết mục khác,.. Thế rồi thời gian trôi qua vo cùng nhanh. Thoáng cái đã kết thúc buổi lễ rồi. Cái buổi lễ đã để lại trong lòng tôi rất nhiều kĩ niệm đẹp mà chắc đến bây giờ tôi vẫn không thể quên được. Nó cũng chính là bước ngoặt lớn đánh dấu sự phát triển của cuộc đời mỗi con người trong cuộc sống. Ngày đầu tiên đi học- một kí ức đẹp sẽ luôn bên tôi.
Dù có đi xa nơi này, bay cao bay xa tôi cũng không quê những ngày tháng năm ấy của tuổi thơ mình đầy kỉ niệm hoài bão.
Cuộc đời mỗi con người dù có đi ngược về xuôi đi đến nơi nào đi nữa thì cũng luôn giữ cho mình rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ.Và tôi cũng vậy tôi có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ . Nhưng cái kỉ niệm gắn bó nhất với tôi đó là cái ngày đầu tiên đi học. Tôi còn nhớ cái hồi ấy tôi mới lên là một cậu bé bé bỏng, non nớt được mẹ đưa đến trường với bao nhiêu điều kì thú.
Ngôi trường hồi ấy đối với tôi nó có cái gì đó xa lạ lắm. Chắc bởi tôi chưa quen hay sao ấy. Trên con đường tôi với mẹ dẫn nhau đi có vô vàn màu sắc. Không khí hôm nay sao thay đổi ghê quá . Vừa đến cổng trường đã có biết bao nhiêu là các cô cậu học trò như tôi vậy. Cũng tới trường để chào đón một năm học mới. Nhìn thẳng vào có một hàng chữ treo lên khắc với ” Trường TH Lê Hồng Phong” khang trang và lộng lẫy làm sao. Ôi! Sao mà đẹp thế này. Nhìn như một bức tranh vậy tôi tự nghĩ . Một lúc sau một hồi trống vang lên các bạn học sinh nhanh chóng xếp ghế ngay ngắn xuống dưới sân trường để bắt đầu buổi lễ khai giảng. Trong lúc ấy tôi như hòa mình vào trong bầu không khí ấy vậy. Tôi quên đi mọi âu lo , sự băn khoắn về mọi điều. … Buổi lễ bắt đầu trong khoảng thời gian 3 tiếng đồng hồ. Vừa mới bắt đầu là mở đầu cho cái lời mời, giới thiệu về buổi lễ. Khi cô giáo cất tiếng nói mỗi chữ cô ngân ra nó như một khúc nhạc vậy. Làm tôi cứ trầm bổng, xoay quanh như đang bị nó làm u mê, cuốn hút . Tiếp theo phải kể để các tiết mục khác,.. Thế rồi thời gian trôi qua vo cùng nhanh. Thoáng cái đã kết thúc buổi lễ rồi. Cái buổi lễ đã để lại trong lòng tôi rất nhiều kĩ niệm đẹp mà chắc đến bây giờ tôi vẫn không thể quên được. Nó cũng chính là bước ngoặt lớn đánh dấu sự phát triển của cuộc đời mỗi con người trong cuộc sống. Ngày đầu tiên đi học- một kí ức đẹp sẽ luôn bên tôi.
Dù có đi xa nơi này, bay cao bay xa tôi cũng không quê những ngày tháng năm ấy của tuổi thơ mình đầy kỉ niệm hoài bão.
12345 nha bn