viết bài văn tự sự ( có sử dụng biện pháp miêu tả kết hợp biểu cảm) Mong mọi ng giúp em vs ạ <3

viết bài văn tự sự ( có sử dụng biện pháp miêu tả kết hợp biểu cảm)
Mong mọi ng giúp em vs ạ <3

0 bình luận về “viết bài văn tự sự ( có sử dụng biện pháp miêu tả kết hợp biểu cảm) Mong mọi ng giúp em vs ạ <3”

  1. “Bông ơi lại đây chơi với chị nè!”. Tôi vẫn nhớ như in tiếng gọi đó mỗi lúc tôi rảnh rỗi muốn chơi đùa cùng Bông. Cũng đã một khoảng thời gian dài trôi qua rồi, nhưng tôi vẫn chưa thể quên được Bông – chú chó nghịch ngợm và đáng yêu tôi coi như một người bạn của mình. 

           Tôi nhớ lắm cái ngày đầu tiên Bông trở thành “thành viên” của gia đình tôi. Bông là món quà bố hứa tặng cho tôi vì tôi đạt kết quả học tập tốt. Hôm nay là ngày bố trở về sau tuần dài đi công tác xa nhà. Lúc đón bố tôi mong ngóng và chờ đợi lắm, vì đã một tuần bố không cạnh tôi. Bố xuống xe và cầm một chiếc lồng nhỏ có chú chó trắng đáng yêu, nói rằng đây là phần thưởng bố dành cho tôi. Tôi thích lắm. Chú mèo trắng mới đẹp làm sao! Kể từ ngày đó, chú mèo trở thành người bạn mới của tôi. 

          Chú chó không nặng lắm. Chú khoác trên mình bộ lông trắng dày,và mượt, xù lên trông giống một cục bông vậy. Bởi vậy tôi liền đặt tên cho chú là Bông. Tôi buồn, tôi toàn ôm Bông vì cảm giác nó thật ấm áp, khiến tôi cảm thấy an tâm hơn. Hai mắt Bông tròn xoe lúc nào cũng long lanh như hai giọt nước. Cái mũi chú lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Hai cái tai lủng lẳng, xinh xinh lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Bốn chân dài với những móng vuốt sắc nhọn.

          Bông nhanh nhẹn và thông minh lắm. Mỗi lần tôi đi học về đều thấy Bông đứng đợi ở trước cổng vẫy vẫy đuôi chào tôi. Những lúc tôi ngồi học bài, Bông thường nhẹ nhàng đến bên tôi, dụi dụi đầu vào chân tôi như nũng nịu, như đòi tôi nựng. Những lúc ấy, tôi bèn bế Bông lên, vuốt vuốt Bông và ôm Bông vào lòng. 

           Bông thân với tôi lắm. Những lúc rảnh rỗi tôi thường dẫn Bông đi chơi. Từ lúc nào chẳng biết tôi coi Bông như một người bạn thân của mình. Nhưng ngày hôm ấy, một ngày quá đau đớn xảy ra với tôi, ngày mà Bông rời xa tôi mãi mãi. Hôm ấy, tôi dắt Bông đi chơi xa hơn mọi lần. Trong lần mải chạy theo những trò chơi cùng đám bạn mà để Bông một mình. Vô tình Bông định băng qua đường thì xe ô tô đã lao vào Bông. Tôi bàng hoàng quay lại thì tất cả đã muộn. Tôi đã ôm Bông khóc và xin lỗi rất nhiều. Tất cả là do tôi vô tâm, không để ý tới Bông. Tôi đã để Bông đi mãi mãi. 

    Tôi vẫn chưa nguôi buồn khi Bông rời xa tôi mãi mãi. Tôi sẽ mãi nhớ tới Bông, mãi nợ Bông một lời xin lỗi, lời xin lỗi không bao giờ được Bông hồi đáp…

    #chucbanhoctotnhe:33

    Bình luận

Viết một bình luận