viết đạon văn tổng phân hợp nêu cảm nhận vẻ đẹp người chiến sĩ cách mạng qua văn bản Đi Đường
nhanh nhé, mk đg cần gấp lắm
0 bình luận về “viết đạon văn tổng phân hợp nêu cảm nhận vẻ đẹp người chiến sĩ cách mạng qua văn bản Đi Đường
nhanh nhé, mk đg cần gấp lắm”
DÀN Ý :
hình ảnh núi trùng trùng điệp điệp mọc ra trước mắt, như muốn ngăn bước chân người đi:
“Trùng san chi ngoại hựu trùng san
Trùng san đăng đáo cao phong hậu”
Khi vượt qua bao núi non ấy, trước mắt ta dường như là cả một khoảng trời mênh mông trong tầm mắt: “Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non“.
Từ việc “tẩu lộ” đơn thuần, ta cũng ngẫm ra được một chân lí hết sức giản dị mà thấu đáo: Hãy vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn để có được niềm vui chiến thắng, đặc biệt là vươn lên để chiến thắng bản thân mình.
> Chỉ với 4 câu thơ ngắn ngủi, Bác đã đúc kết được một chân lí sống sâu sắc, đó cũng chính là những suy nghĩ được kết tinh từ cách sống của một nhà hiền triết vĩ đại, có tầm nhìn sâu rộng về cuộc đời. ta cảm nhận được một phong thái, một hình tượng vĩ đại của vị cha già dân tộc Hồ Chí Minh. Đó là một tâm hồn thi sĩ ẩn trong một tinh thần của người chiến sĩ cách mạng kiên cường, lạc quan; đó cũng là phong thái của một nhà hiền triết, một bậc vĩ nhân vĩ đại không chỉ của dân tộc mà của cả thế giới. THAM KHẢO :
hiếm có một ai bị đưa đi gần khắp ba mươi nhà tù mà vẫn cất cao những lời thơ tràn ngập ý chí cách mạng, như trong bàiĐi đường:
Đi đường mới biết gian lao
Việc đi đường được Bác nhắc tới nhiều trongNhật kí trong tù với nhiều sự bất bình pha chút than thân. Nhưng ở đây là một câu triết lí sâu sắc: đường đi của người cách mạng là luôn gian lao, mà gian lao đến mức một người từng trải như nhà cách mạng lão thành cũng khó ngờ tới. Điều này được cụ thể hóa bằng hình ảnh:
Núi cao rồi lại núi cao trập trùng
Điệp lại hình ảnh “núi cao”, rồi còn thêm hai chữ “trập trùng” nhà thơ đã hình tượng hóa những gian lao, nguy hiểm ở con đường cách nạng của mình. Từ khi rời bến Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước, Bác đã bao lần bị bắt bớ tù đày, suýt bị kết án tử hình nếu không có sự giúp đỡ hết mình của luật sư Rô-giơ-bai. Chẳng phải Bác đã vượt bao nhiêu đèo cao, vực thẳm đó sao. Nhưng Người vẫn vững một niềm tin:
Núi cao lên đến tận cùng,
Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non.
“Lên đến tận cùng” là lời thách thức với “núi cao”, dù con đường cách mạng gian khổ như núi chồng chất lên núi, người cách mạng cũng quyết vượt hết để lên đến tận đỉnh cao của chiến thắng. Cuối cùng, hình tượng con người đạp lên mọi khó khăn, khiến chúng bị đè bẹp dưới chân, và hiện lên hình ảnh người cách mạng mới vĩ đại làm sao: Đứng trên đỉnh núi cao nhất ngoảnh nhìn toàn cảnh non sông đất nước.
Đây chỉ là ba bài trong rất nhiều bài thơ Bác Hồ sáng tác để diễn tả niềm tin vững chắc của Người vào thắng lợi của cách mạng. Niềm tin đó luôn đem lại những hình tượng thơ, giọng thơ ung dung; phong thái cốt cách của con người hiền triết mà vẫn thấm đượm nét vui tươi, giản dị và hóm hỉnh. Nó khẳng định phong cách và tâm hồn thơ Bác, là bài học vô giá cho thơ ca cách mạng.
Dàn ý nhe (bạn lồng ghép lời văn của bản thân vào)
Mở bài :
Giới thiệu về vấn đề muốn nêu bằng gián tiếp hoặc trực tiếp (tác giả + tác phẩm)
VD: gián tiếp (có thể thêm ca dao hoặc thơ để vào bài)
Qua bao nhiêu là khó khăn sóng gió, bao nhiêu mất mát đau thương lầm khổ dân tộc Việt Nam ta cuối cùng cũng dành được độc lập chủ quyền. Khi em học đến bài ” Đi đường ” em mới thấy được vẻ đẹp hiên ngang của một người chiến sĩ làm sóng dậy trong tim em một sự tự hào. Nêu tác giả + đôi nét về tác phẩm.
Thân bài :
a. Hoàn cảnh sáng tác – Được sáng tác khi Người bị giam ở nhà từ Tưởng Giới Thạch – Sau những lần chuyển lao vất vả b. Ý nghĩa bài thơ – Khẳng định triết lý: Vượt qua hết thử thách sẽ tới thành công. c. Phân tích nội dung – Câu một: sự khó khăn của người bị xiềng xích được kể lại + Câu thơ là lời nhận xét từ kinh nghiệm di chuyển của người tù với xiềng xích => Bác Hồ thấu hiểu những khó khăn, gian khổ ấy + “Tẩu lộ”: Lặp lại, cho thấy những chặng đường dài cứ nối tiếp nhau, không thấy đích đến. =>Khó khăn chồng chất, đường dài kéo lê chân người tù, miêu tả chân thực hiện thực từ đó rút ra kinh nghiệm sống: Phải bắt tay vào công việc mới thấy được khó khăn. →
=>Những khó khăn mà Cách mạng đang phải đối mặt trong những buổi đầu. – Câu hai:Những khó khăn, gian lao chồng chất trước mắt của người cha già dân tộc : + Núi non liên tiếp xuất hiện trước tầm mắt + Điệp từ “trùng san”: xuất hiện ở đầu và cuối câu → Núi non trập trùng trước mắt, kéo dài bất tận không ngớt. + Người tù phải trải qua hết khó khăn này tới khó khăn khác, phải vượt chặng đường dài → Khó khăn vất vả. + Miêu tả chặng đường Cách mạng với nhiều khó khăn trước mắt, cần người chiến sĩ Cách mạng có ý chí kiên cường.
=>Từ đây thấy được vẻ đẹp của một người chiến sĩ cách mạng phải chịu nhiều khó khăn cực khổ vô cùng
+ Hai câu thơ cuối: Khẳng định kết quả sau khi vượt qua mọi khó khăn: – Câu ba:Hình ảnh núi non tiếp nối, nhịp điệu câu thơ dồn dập, hối hả tiến về phía trước, bước chân tới “tận cùng” đỉnh núi. – Câu bốn:Niềm hạnh phúc vỡ òa khi được đứng trước thiên nhiên rộng lớn. + Nhịp thơ ở đây nhanh, mạnh mẽ, hối hả, cảm xúc vui sướng dạt dào. + Hình ảnh Hồ Chí Minh vui sướng như được tự do khi đứng trước thiên nhiên.
=>Vẻ đẹp yêu thiên nhiên và sự hồn nhiên của người chiến sĩ với ý chí quyết thắng thể hiện trong nhịp thơ vô cùng mãnh liệt => Muốn khẳng định: Con đường Cách mạng phải vượt qua nhiều khó khăn, gian khổ, nhưng khi vượt qua hết, nhất định sẽ có được thắng lợi vẻ vang. d. Kết luận chung: + Bài thơ là bức tranh khác hoa về hiện thực và vẻ đẹp của Hồ Chí Minh khi chuyển lao ở nhà tù Tưởng Giới Thạch. + Bức tranh về ý chí kiên cường, hiên ngang cũng như tâm hồn thơ đầy xúc cảm của một người chiến sĩ Cách mạng. + Gửi gắm chân lý về cuộc đời cũng như con đường Cách mạng: gian khổ, khó khăn, gập ghềnh, cần ý chí kiên cường, nhưng thành công sẽ vô cùng xứng đáng.
Liên hệ những bài thơ nêu vẻ đẹp người chiến sĩ (Đồng Chí,…)
Kết bài :
Khẳng định lại vấn đề
Chủ tịch Hồ Chí Minh – người chiến sĩ là người anh hùng yêu nước sâu sắc, là thi nhân xuất sắc của dân tộc ta và là thanh kim chỉ nam dẫn lối cho dân tộc Việt Nam đến với ánh sáng hòa bình
Nêu cảm nhận của em về người chiến sĩ (tự hào,…) rồi rút ra bài học cho mình
DÀN Ý :
hình ảnh núi trùng trùng điệp điệp mọc ra trước mắt, như muốn ngăn bước chân người đi:
“Trùng san chi ngoại hựu trùng san
Trùng san đăng đáo cao phong hậu”
> Chỉ với 4 câu thơ ngắn ngủi, Bác đã đúc kết được một chân lí sống sâu sắc, đó cũng chính là những suy nghĩ được kết tinh từ cách sống của một nhà hiền triết vĩ đại, có tầm nhìn sâu rộng về cuộc đời. ta cảm nhận được một phong thái, một hình tượng vĩ đại của vị cha già dân tộc Hồ Chí Minh. Đó là một tâm hồn thi sĩ ẩn trong một tinh thần của người chiến sĩ cách mạng kiên cường, lạc quan; đó cũng là phong thái của một nhà hiền triết, một bậc vĩ nhân vĩ đại không chỉ của dân tộc mà của cả thế giới.
THAM KHẢO :
hiếm có một ai bị đưa đi gần khắp ba mươi nhà tù mà vẫn cất cao những lời thơ tràn ngập ý chí cách mạng, như trong bài Đi đường:
Đi đường mới biết gian lao
Việc đi đường được Bác nhắc tới nhiều trong Nhật kí trong tù với nhiều sự bất bình pha chút than thân. Nhưng ở đây là một câu triết lí sâu sắc: đường đi của người cách mạng là luôn gian lao, mà gian lao đến mức một người từng trải như nhà cách mạng lão thành cũng khó ngờ tới. Điều này được cụ thể hóa bằng hình ảnh:
Núi cao rồi lại núi cao trập trùng
Điệp lại hình ảnh “núi cao”, rồi còn thêm hai chữ “trập trùng” nhà thơ đã hình tượng hóa những gian lao, nguy hiểm ở con đường cách nạng của mình. Từ khi rời bến Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước, Bác đã bao lần bị bắt bớ tù đày, suýt bị kết án tử hình nếu không có sự giúp đỡ hết mình của luật sư Rô-giơ-bai. Chẳng phải Bác đã vượt bao nhiêu đèo cao, vực thẳm đó sao. Nhưng Người vẫn vững một niềm tin:
Núi cao lên đến tận cùng,
Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non.
“Lên đến tận cùng” là lời thách thức với “núi cao”, dù con đường cách mạng gian khổ như núi chồng chất lên núi, người cách mạng cũng quyết vượt hết để lên đến tận đỉnh cao của chiến thắng. Cuối cùng, hình tượng con người đạp lên mọi khó khăn, khiến chúng bị đè bẹp dưới chân, và hiện lên hình ảnh người cách mạng mới vĩ đại làm sao: Đứng trên đỉnh núi cao nhất ngoảnh nhìn toàn cảnh non sông đất nước.
Đây chỉ là ba bài trong rất nhiều bài thơ Bác Hồ sáng tác để diễn tả niềm tin vững chắc của Người vào thắng lợi của cách mạng. Niềm tin đó luôn đem lại những hình tượng thơ, giọng thơ ung dung; phong thái cốt cách của con người hiền triết mà vẫn thấm đượm nét vui tươi, giản dị và hóm hỉnh. Nó khẳng định phong cách và tâm hồn thơ Bác, là bài học vô giá cho thơ ca cách mạng.
Dàn ý nhe (bạn lồng ghép lời văn của bản thân vào)
Mở bài :
Giới thiệu về vấn đề muốn nêu bằng gián tiếp hoặc trực tiếp (tác giả + tác phẩm)
VD: gián tiếp (có thể thêm ca dao hoặc thơ để vào bài)
Qua bao nhiêu là khó khăn sóng gió, bao nhiêu mất mát đau thương lầm khổ dân tộc Việt Nam ta cuối cùng cũng dành được độc lập chủ quyền. Khi em học đến bài ” Đi đường ” em mới thấy được vẻ đẹp hiên ngang của một người chiến sĩ làm sóng dậy trong tim em một sự tự hào. Nêu tác giả + đôi nét về tác phẩm.
Thân bài :
a. Hoàn cảnh sáng tác
– Được sáng tác khi Người bị giam ở nhà từ Tưởng Giới Thạch
– Sau những lần chuyển lao vất vả
b. Ý nghĩa bài thơ
– Khẳng định triết lý: Vượt qua hết thử thách sẽ tới thành công.
c. Phân tích nội dung
– Câu một: sự khó khăn của người bị xiềng xích được kể lại
+ Câu thơ là lời nhận xét từ kinh nghiệm di chuyển của người tù với xiềng xích => Bác Hồ thấu hiểu những khó khăn, gian khổ ấy
+ “Tẩu lộ”: Lặp lại, cho thấy những chặng đường dài cứ nối tiếp nhau, không thấy đích đến.
=>Khó khăn chồng chất, đường dài kéo lê chân người tù, miêu tả chân thực hiện thực từ đó rút ra kinh nghiệm sống: Phải bắt tay vào công việc mới thấy được khó khăn.
→
=>Những khó khăn mà Cách mạng đang phải đối mặt trong những buổi đầu.
– Câu hai: Những khó khăn, gian lao chồng chất trước mắt của người cha già dân tộc :
+ Núi non liên tiếp xuất hiện trước tầm mắt
+ Điệp từ “trùng san”: xuất hiện ở đầu và cuối câu → Núi non trập trùng trước mắt, kéo dài bất tận không ngớt.
+ Người tù phải trải qua hết khó khăn này tới khó khăn khác, phải vượt chặng đường dài → Khó khăn vất vả.
+ Miêu tả chặng đường Cách mạng với nhiều khó khăn trước mắt, cần người chiến sĩ Cách mạng có ý chí kiên cường.
=>Từ đây thấy được vẻ đẹp của một người chiến sĩ cách mạng phải chịu nhiều khó khăn cực khổ vô cùng
+ Hai câu thơ cuối: Khẳng định kết quả sau khi vượt qua mọi khó khăn:
– Câu ba: Hình ảnh núi non tiếp nối, nhịp điệu câu thơ dồn dập, hối hả tiến về phía trước, bước chân tới “tận cùng” đỉnh núi.
– Câu bốn: Niềm hạnh phúc vỡ òa khi được đứng trước thiên nhiên rộng lớn.
+ Nhịp thơ ở đây nhanh, mạnh mẽ, hối hả, cảm xúc vui sướng dạt dào.
+ Hình ảnh Hồ Chí Minh vui sướng như được tự do khi đứng trước thiên nhiên.
=>Vẻ đẹp yêu thiên nhiên và sự hồn nhiên của người chiến sĩ với ý chí quyết thắng thể hiện trong nhịp thơ vô cùng mãnh liệt
=> Muốn khẳng định: Con đường Cách mạng phải vượt qua nhiều khó khăn, gian khổ, nhưng khi vượt qua hết, nhất định sẽ có được thắng lợi vẻ vang.
d. Kết luận chung:
+ Bài thơ là bức tranh khác hoa về hiện thực và vẻ đẹp của Hồ Chí Minh khi chuyển lao ở nhà tù Tưởng Giới Thạch.
+ Bức tranh về ý chí kiên cường, hiên ngang cũng như tâm hồn thơ đầy xúc cảm của một người chiến sĩ Cách mạng.
+ Gửi gắm chân lý về cuộc đời cũng như con đường Cách mạng: gian khổ, khó khăn, gập ghềnh, cần ý chí kiên cường, nhưng thành công sẽ vô cùng xứng đáng.
Liên hệ những bài thơ nêu vẻ đẹp người chiến sĩ (Đồng Chí,…)
Kết bài :
Khẳng định lại vấn đề
Chủ tịch Hồ Chí Minh – người chiến sĩ là người anh hùng yêu nước sâu sắc, là thi nhân xuất sắc của dân tộc ta và là thanh kim chỉ nam dẫn lối cho dân tộc Việt Nam đến với ánh sáng hòa bình
Nêu cảm nhận của em về người chiến sĩ (tự hào,…) rồi rút ra bài học cho mình