viết đoạn văn 10 – 15 dòng nêu cảm nhận của em qua khổ thơ đầu của bài thơ Quê Hương có sử dụng câu cảm thán và câu nghi vấn

viết đoạn văn 10 – 15 dòng nêu cảm nhận của em qua khổ thơ đầu của bài thơ Quê Hương có sử dụng câu cảm thán và câu nghi vấn

0 bình luận về “viết đoạn văn 10 – 15 dòng nêu cảm nhận của em qua khổ thơ đầu của bài thơ Quê Hương có sử dụng câu cảm thán và câu nghi vấn”

  1. tế hanh là nhà thơ đã dùng ngòi bút của mình để tạo ra những tác phẩm mang nhiều ý nghĩa khác nhau:Gửi miền bắc,hai nửa yêu thương khúc ca mới,….Nhưng trong đó phải kể đến bài thơ Quê Hương.Trong đó em thích nhất là khổ thơ đầu(trích khổ thơ đầu).Mở đầu bài thơ là 2 câu văn giới thiệu về nghề nghiệp của quê hương tác giả,đồng thời kể về con đường đi đến quê hương của ông phải đi nửa ngày sông mới đến nơi.2 câu thơ tiếp đã miêu tả 1 buổi sớm nhẹ nhàng với những cơn gió và ánh sáng bình minh hồng hào.Những càng thanh niên trai tráng ,khỏe mạnh đang chuẩn bị cho một buổi đi đánh cá nhờ vào sức khỏe cường tráng của mình trông thật oai dũng làm sao!Tiếp đó ,tác giả đã so sánh con thuyền đi đánh cá như 1 con tuấn mã dũng mãnh sẵn sàng vượt đại dương cùng những thanh niên trai tráng để có thể đem về 1 rổ đầy ắp tôm cá cho gia đình.Câu thơ còn nói về mái chèo khi được cầm trong tay của những “anh hùng biển khơi” ấy thật mạnh mé chinh phục những con sông ác liệt nhất!Cặp thơ cuối ,cánh buồm ra khơi đã được tác giả Tế Hanh ví như mảnh hồn làng.Bởi lẽ cánh buồm ấy chính là thứ nuôi sống cả quê hương,gắn bó với những người dân chài lưới suốt hàng trăm năm qua?Và cuối cùng là nói về sự đóng góp của cánh buồm cho quê hương chài lưới.Nó đã lấy thân mình để giúp con thuyền đánh cá ra khơi,lấy thân mình che chở chở cho những người dân chài lưới mộc mạc.Tóm lại khổ thơ đầu đã cho ta thấy được linh hồn của quê hương tác giả Tế Hanh.

    Bình luận
  2. Câu mở tự viết nha. Hai câu thơ đầu, tác giả đã giới thiệu về làng quê tự nhiên ngắn gọn nhưng cũng rất thiết tha. Đó là làng chài ven biển với con sông thơ mộng uốn lượn, hình ảnh quê hương hiện lên thật sống động, tươi sáng. Sáu câu thơ tiếp nói về nỗi nhớ cảnh thuyền đi đánh cá. Đẹp nhất là hình ảnh quê hương trong lao động. Tác giả đã miêu tả hình ảnh con thuyền cùng trai tráng trong làng ra khơi đánh cá, trong một buổi “trời trong, nắng nhẹ, sớm mai hồng”. Với âm hưởng thơ nhẹ nhàng, phơi phới, những hình ảnh thơ trong sáng, phóng khoáng, mở ra một khung cảnh thơ mộng, bình yên, báo hiệu một ngày lao động thành công. Nổi bật trên khung cảnh ấy là hình ảnh con thuyền đang hăng hái ra khơi với bàn tay khỏe khoắn của dân làng chài. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh, chiếc thuyền với con tuấn mã, là con ngựa hay, quý, chạy rất nhanh và đẹp. Sử dụng động từ mạnh “hăng”, “phăng”, tác giả đã diễn tả sức sống mạnh mẽ, khí thế, phấn khởi của con thuyền, đó cũng chính là sức sống, là khí thế của những con người lao động hăng say, tích cực. Hai câu thơ tiếp, tác giả viết hình ảnh cánh buồm thật độc đáo và ấn tượng. Cánh buồm trắng được so sánh với mảnh hồn làng. Đó là cách so sánh thật đặc biết, so sánh một cái hữu hình, cụ thể với một cái vô hình, trừu tượng. Tác giả đã làm cho hình ảnh cánh buồm quen thuộc trở nên lớn lao, thiêng liêng, vừa thơ mộng, thân thuộc, dường như, nó đã trở thành biểu tượng, thành linh hồn của làng chài, nó chứa đựng trong đó biết bao hi vọng của người dân chài. Biện pháp tu từ nhân hóa qua từ “rướn” càng thể hiển rõ hình ảnh, tư thế của cánh buồm khi ra khơi. Làm cho nó trở nên gắn bó và gần gũi với dân chài. Bài miêu tả khung cảnh thiên nhiên tươi sáng, phấn khởi, hiện ra nỗi nhớ quê hương của tác giả

    Bình luận

Viết một bình luận