Viết đoạn văn cảm nghĩ về một người thân trong gia đình, trong đó có cách lập dàn ý

Viết đoạn văn cảm nghĩ về một người thân trong gia đình, trong đó có cách lập dàn ý

0 bình luận về “Viết đoạn văn cảm nghĩ về một người thân trong gia đình, trong đó có cách lập dàn ý”

  1. Trong những bài hát mà em đã từng nghe, thì em thích nhất chính là những câu hát cuối trong bài Mẹ! Con đã về của nhạc sĩ Mạnh Quân:

    Nhưng con chợt nhận ra
    Mình vẫn còn có mẹ
    Một người mẹ bao dung và hiền hòa
    Giúp con quên đi tất cả
    Mẹ dạy con biết mỉm cười
    Ngoảnh nhìn đời bằng một màu tươi sáng
    Và con cảm thấy rất thanh thản
    Không còn ưu hoài chán ngán
    Gạt tất cả sang ngang. Mẹ ơi! Con đã về…

    Mỗi lần nghe câu hát ấy, trong lòng em lại ngập tràn những suy nghĩ yêu thương, kính mến dành cho người mẹ thân thương của mình.

    Mẹ em tên là Trang, năm nay 38 tuổi. Mẹ em có vóc dáng không quá cao, chỉ khoảng 155 cm, với thân hình mảnh mai. Dù vậy, đối với em, mẹ vẫn luôn là một nữ anh hùng với tài năng phi thường. Mẹ em có mái tóc đen dài. Khi đi làm mẹ sẽ buộc lên cho gọn gàng. Mỗi lần mẹ xõa tóc ra, ngồi chải, em nhìn thấy như cả một dòng sông đêm đang chảy trên vai mẹ. Đôi mắt mẹ có màu nâu. Mẹ thường đeo một chiếc kính gọng đen đơn giản mỗi khi xem tivi hay đọc sách. Công việc của mẹ là phát thanh viên ở xã. Mỗi khi có thông tin gì cần thông báo đến bà con, thì mẹ em sẽ ngồi ở phòng phát thanh để đọc tin. Giọng mẹ em vừa trong trẻo lại mềm mại, uyển chuyển. Nên mọi người ai cũng thích nghe mẹ em đọc tin.

    Hằng ngày ngày, mẹ luôn bận rộn với rất nhiều công việc không tên, khiến mẹ rất ít khi được nghỉ ngơi. Dù vậy, mẹ vẫn luôn làm mọi việc rất tốt mà không một lời than vãn. Đặc biệt, mẹ em rất giỏi nấu ăn. Món nào mẹ nấu cả nhà cũng đều thích cả. Nói đến tính cách, thì mẹ em là một người rất hiền lành và tốt bụng. Từ bé đến giờ, em chưa thấy mẹ cãi nhau to tiếng với ai cả. Khi ai có việc cần giúp thì mẹ em đều sẵn sàng ngay. Vì thế, bà con lối xóm ai cũng quý mẹ em lắm.

    Có một lần, em sốt cao do dầm mưa lúc đi học về. Suốt mấy ngày ấy, mẹ xin nghỉ làm để ở nhà chăm em. Lúc nào mẹ cũng ngồi cạnh, vuốt tóc và chườm khăn cho em. Ánh mắt mẹ tràn đầy sự lo lắng và mỏi mệt. Bởi suốt những ngày ấy, mẹ lơ là cả việc chăm sóc chính mình. Sau khi em khỏi ốm, lần đầu sau mấy ngày, em lại được nhìn thấy nụ cười tươi rạng rỡ của mẹ. Nụ cười ấy vô cùng xinh đẹp, như là mặt trời đang tỏa sáng vậy.

    Sau lần ấy, em lại càng yêu thương mẹ hơn. Em càng thấu hiểu được những quan tâm, lo lắng, săn sóc mà mẹ dành cho mình. Đó là những tình cảm thiêng liêng, cao quý được trao đi mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đối với em, mẹ là một thiên thần vĩ đại, luôn ở bên cạnh em, yêu thương và dẫn dắt em trưởng thành.

    Em luôn yêu quý và kính trọng mẹ của mình. Vì vậy, em luôn cố gắng học tập chăm chỉ, cố gắng hết sức để không làm mẹ lo lắng. Và em cũng thường xuyên giúp mẹ làm những công việc vật, để mẹ đỡ vất vả hơn. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ và yêu đời.

    Bình luận
  2. đây nhá

    đây nhá trong những bài hát mà em đã từng nghe, thì em thích nhất chính là những câu hát cuối trong bài Mẹ! Con đã về của nhạc sĩ Mạnh Quân:

    Nhưng con chợt nhận ra
    Mình vẫn còn có mẹ
    Một người mẹ bao dung và hiền hòa
    Giúp con quên đi tất cả
    Mẹ dạy con biết mỉm cười
    Ngoảnh nhìn đời bằng một màu tươi sáng
    Và con cảm thấy rất thanh thản
    Không còn ưu hoài chán ngán
    Gạt tất cả sang ngang. Mẹ ơi! Con đã về…

    Mỗi lần nghe câu hát ấy, trong lòng em lại ngập tràn những suy nghĩ yêu thương, kính mến dành cho người mẹ thân thương của mình.

    Mẹ em tên là Trang, năm nay 38 tuổi. Mẹ em có vóc dáng không quá cao, chỉ khoảng 155 cm, với thân hình mảnh mai. Dù vậy, đối với em, mẹ vẫn luôn là một nữ anh hùng với tài năng phi thường. Mẹ em có mái tóc đen dài. Khi đi làm mẹ sẽ buộc lên cho gọn gàng. Mỗi lần mẹ xõa tóc ra, ngồi chải, em nhìn thấy như cả một dòng sông đêm đang chảy trên vai mẹ. Đôi mắt mẹ có màu nâu. Mẹ thường đeo một chiếc kính gọng đen đơn giản mỗi khi xem tivi hay đọc sách. Công việc của mẹ là phát thanh viên ở xã. Mỗi khi có thông tin gì cần thông báo đến bà con, thì mẹ em sẽ ngồi ở phòng phát thanh để đọc tin. Giọng mẹ em vừa trong trẻo lại mềm mại, uyển chuyển. Nên mọi người ai cũng thích nghe mẹ em đọc tin.

    Hằng ngày ngày, mẹ luôn bận rộn với rất nhiều công việc không tên, khiến mẹ rất ít khi được nghỉ ngơi. Dù vậy, mẹ vẫn luôn làm mọi việc rất tốt mà không một lời than vãn. Đặc biệt, mẹ em rất giỏi nấu ăn. Món nào mẹ nấu cả nhà cũng đều thích cả. Nói đến tính cách, thì mẹ em là một người rất hiền lành và tốt bụng. Từ bé đến giờ, em chưa thấy mẹ cãi nhau to tiếng với ai cả. Khi ai có việc cần giúp thì mẹ em đều sẵn sàng ngay. Vì thế, bà con lối xóm ai cũng quý mẹ em lắm.

    Có một lần, em sốt cao do dầm mưa lúc đi học về. Suốt mấy ngày ấy, mẹ xin nghỉ làm để ở nhà chăm em. Lúc nào mẹ cũng ngồi cạnh, vuốt tóc và chườm khăn cho em. Ánh mắt mẹ tràn đầy sự lo lắng và mỏi mệt. Bởi suốt những ngày ấy, mẹ lơ là cả việc chăm sóc chính mình. Sau khi em khỏi ốm, lần đầu sau mấy ngày, em lại được nhìn thấy nụ cười tươi rạng rỡ của mẹ. Nụ cười ấy vô cùng xinh đẹp, như là mặt trời đang tỏa sáng vậy.

    Sau lần ấy, em lại càng yêu thương mẹ hơn. Em càng thấu hiểu được những quan tâm, lo lắng, săn sóc mà mẹ dành cho mình. Đó là những tình cảm thiêng liêng, cao quý được trao đi mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Đối với em, mẹ là một thiên thần vĩ đại, luôn ở bên cạnh em, yêu thương và dẫn dắt em trưởng thành.

    Em luôn yêu quý và kính trọng mẹ của mình. Vì vậy, em luôn cố gắng học tập chăm chỉ, cố gắng hết sức để không làm mẹ lo lắng. Và em cũng thường xuyên giúp mẹ làm những công việc vật, để mẹ đỡ vất vả hơn. Em mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ và yêu đời.

    Bình luận

Viết một bình luận