Viết đoạn văn cảm nhận về nỗi nhớ quê hương của tác giả qua khổi thơ cuối của bài Ông đồ

Viết đoạn văn cảm nhận về nỗi nhớ quê hương của tác giả qua khổi thơ cuối của bài Ông đồ

0 bình luận về “Viết đoạn văn cảm nhận về nỗi nhớ quê hương của tác giả qua khổi thơ cuối của bài Ông đồ”

  1. Khổ thơ cuối trong bài thơ ông đồ của Vũ Đình Liên đã thể hiện rất rõ tâm trạng của tác giả trước thời cuộc hiện nay cũng như nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ nhữn giá trị văn hóa. Bài thơ được mở ra bằng hình ảnh rất nhẹ và khép lại cũng rất khẽ khàng- hình ảnh hoa đào. Năm xưa, khi hoa đào nở, ta thấy hình ảnh ông đồ hiện lên. Vậy nay hoa đào lại nở, hình ảnh của ông đồ như thế nào? Nay khi đào nở ông đồ đã không còn nữa.  Trên cái nền của thiên nhiên đã trực tiếp thể hiện tâm trạng con người , khiến người đọc cảm thấy xót thương cảm thông cho một lớp người tài hoa đã bị lãng quên, giờ đây chỉ còn lại trong miền kí ức. Mọi vật vẫn như cũ đào vẫn nở ,phố xá vẫn nhộn nhịp nhưng giờ đây mọi vật đã hoàn toàn thay đổi , con gnười đã khôgn còn như xưa. Thi sĩ Vũ Đình Liên xót xa về một thời đại, về nét văn hóa của dân tộc ta. Ông dành tình yêu quê hương, đất nước và những giá trị của dân tộc nên cảm thấy đau xót khi những giá trọ đó đã bị phai mờ theo thời gian.  Nhà thơ không chỉ thể hiện sự luyến tiếc mà còn là sự thức tỉnh mọi người hãy giữ lại những truyền thống tốt đẹp của dân tộc để nó mãi tồn tại và phát triển với thời gian.

    Bình luận
  2. “Ông đồ” chính là một trong những linh hồn thơ của Vũ Đình Liên. Hình ảnh của ông đồ đã in sâu vào tâm trí Vũ Đình Liên và hiện hình thành bức tranh thơ giản dị mà sinh động. Trong khổ đầu, cặp từ “mỗi…lại” xuất hiện tuần hoàn, song hành cho ta thấy sự lặp đi lặp lại đã trở thành nếp, thành quy luật quen thuộc. Hoa đào từ lâu đã trở thành sứ giả báo tin xuân. Bởi vậy nói “hoa đào nở” cũng là nhắc ta cái thời khắc chuyển giao thiêng liêng giữa năm cũ và năm mới đang đến gần. Cứ khi hoa đào nở là lại thấy ông đồ già xuất hiện cùng mực tàu, giấy đỏ bên phố nhộn nhịp người đi lại sắm tết.Lời thơ từ tốn mà chứa bao yêu thương. Dẫu chỉ chiếm một góc nhỏ thôi “trên phố” nhưng trong bức tranh thơ này, ông đồ lại trở thành tâm điểm. điềm đạm và lặng lẽ, ông đồ hoà nhập vào sự náo nức, rộn ràng của cuộc đời bằng chính những cái quý giá nhất mà ông có. Một bức tranh ngày tết mà ông đồ chính là trung tâm.Đoạn thơ giới thiệu được trọn vẹn không gian, thời gian, nhân vật, tạo tiền đề cho câu chuyện tiếp tục ở những khổ thơ sau:Bao nhiêu người thuê viết/Tấm tắc ngợi khen tài/Hoa tay thảo những nét/Như phượng múa rồng bay. Từ phố đông, không gian được thu hẹp lại quanh chỗ ông đồ ngồi viết chữ. Câu thơ ấm ran sự sống bởi từ chỉ số lượng có tính chất phiếm định “bao nhiêu” và tính từ “tấm tắc”biểu đạt sự thán phục, ngợi cn, trân trọng.Thời gian được tính bằng hoa đào nở y tín hiệu báo xuân, sắc màu được dệt nên bởi sắc đào tươi thắm, giấy đỏ rực rỡ, nhịp sống được tính bằng phố đông người qua, tình cảm của người đời được biểu hiện bằng hình ảnh: Bao nhiêu người thuê viết, tấm tắc ngợi khen tài.Nổi bật trên phông nền rực rỡ, tươi vui đó là chân dung ông đồ, người nghệ sỹ trong niềm thán phục, ngưỡng mộ của mọi người. Hoa đào đến đây đã nhường chỗ cho hoa tay y bàn tay tài hoa của ông đồ đưa đến đâu mà như gấm hoa nở ra đến đó. Nét chữ từ bàn tay như có phép tiên của ông được so sánh như phượng múa rồng bay. Đây là hình ảnh so sánh đẹp, giàu giá trị tạo hình, nét thăng hoa trong ngôn ngữ của Vũ Đình Liên gợi tả nét chữ mềm mại mà linh thiêng, phóng khoáng mà cao nhã, có hồn như phượng múa, rồng bay. Nét chữ ấy dường như cũng chấp chới bay lên giữa hào quang của trời xuân, của sắc đào tươi thắm. Đây là một nét vẽ đẹp, ngợi ca ông đồ, một tài năng nghệ thuật.

    Bình luận

Viết một bình luận